SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 278

Cơn đau dạ dày càng lúc càng dữ dội.

Môi Âu Thần trắng bệnh vì đau, giọng anh khằn đặc, lạc hẳn đi:

“Không liên quan tới hắn?... Nếu không có sự xuất hiện của hắn, làm sao
có thể xảy ra bi kịch năm năm về trước? Nếu không có sự xuất hiện của
hắn, sao em có thể ruồng bỏ anh một cách tàn nhẫn như vậy? Đêm đó em
đã nói gì với anh? Chẳng lẽ em đã quên hết rồi sao?”.

Doãn Hạ Mạt dán mắt kinh ngạc nhìn Âu Thần hỏi dồn:

“Anh… anh đã nhớ lại được hết rồi sao?”

Nhìn vào đôi mắt màu hổ phách sững sờ kinh ngạc của Hạ Mạt, cơn

đau khiến Âu Thần như muốn chết đến nơi. Trước mắt anh, mọi thứ tối
sầm, dường như đang quay ngược về cái đêm không trăng, không sao của
năm năm về trước. Trong sân vườn nhà, dưới gốc cây anh đào đó, cô đã
quăng sợi dây lụa màu xanh vào giữa đêm đen…

“Đúng… đã nhớ lại được hết rồi…”

Cái đêm mà giờ đây, mỗi khi nhớ lại đều khiến trái tim người ta phải

nhói đau…

Từ Pháp trở về, máy bay vừa hạ cánh anh đã sốt ruột lao thẳng tới nhà

họ Doãn.

Cây anh đào rì rào trước gió.

Sân vườn im ắng.

Hôm Lạc Hi đi Anh, bố mẹ Doãn và Tiểu Trừng bị tai nạn. Vợ chồng

họ Doãn chết ngay tại chỗ, Tiểu Trừng bị thương nặng phải đi cấp cứu!
Anh không biết tất cả những chuyện này xảy ra như thế nào, lại không dám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.