SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 285

Anh cáu đến phát điên! Cô bé đã ngang nhiên vì Lạc Hi mà uy hiếp

anh.

Điều khiến anh rất bất ngờ là, trong điện thoại, cô bé không hề năn nỉ

việc giữ Lạc Hi ở lại, đã vậy còn đưa ra phương án để Lạc Hi sang Anh du
học. Anh chấp nhận điều kiện đó của cô bé. Chỉ cần Lạc Hi biến đi, biến đi
đâu anh cũng không cần biết.

Không thể lường trước được rằng…

Tất cả sự yên ổn đó lại bị phá hủy trong nháy mắt như vậy.

Xảy ra sự việc bất hạnh này, tất cả đều do quyết định của anh sao?

Nhìn bộ dạng hồn bay phách lạc của cô bé, anh có thể cảm nhận được nỗi
hận thấu xương toát ra trên người cô bé, anh giật mình kinh hãi lùi lại phía
sau một bước, sự sợ hãi từ từ chảy trong máu Âu Thần.

Không biết bao lâu sau.

Cô bé từ từ dừng lại, nụ cười đã biến mất trên môi, chầm chậm hít thở,

cô bé bỗng trở nên bình tĩnh kỳ lạ, hai mắt chằm chằm nhìn anh, đôi mắt
tràn đầy sự lạnh nhạt. Lát sau, cô bé lạnh lùng tuyên bố, rất từ tốn chậm rãi,
mỗi từ, mỗi câu như một cây kim đâm vào trái tim anh:

“Nhưng… Trên thế giới này, trên thế giới này, người tôi không muốn

nhìn thấy nhất chính là anh!”

Âu Thần tái mặt!

Nắm chặt hai bàn tay, anh để nỗi đau áp sát xuống tận đáy lòng,

không, chỉ là vì cô bé quá đau lòng, nên đã cố ý nói vậy để chọc giận anh.
Tai nạn không phải do anh gây ra. Đó là việc ngoài ý muốn. Bất cứ ai cũng
không thể ngờ tới được sự việc ngoài ý muốn này!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.