SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 366

Có thể đây là bi kịch mà số trời đã định cho cuộc đời anh, dường như

anh đã nhìn thấy kết cục của đời mình.

Càng yêu cô anh càng lo sợ, giống như con dao găm thấm đầy mật

ngọt đang đâm xoáy vào tim anh, vừa ngọt ngào vừa đau xót nhỏ máu.

Dù cô cũng đang dần dần yêu thương anh, nhưng trong đôi mắt cô,

trước sau vẫn là thái độ dửng dưng lạnh lùng, dường như bất cứ lúc nào, cô
cũng có thể rời xa anh, dường như đối với cô tình cảm không phải là điều
quan trọng. Có những lúc anh cảm giác đó chỉ là ảo giác, sắc mặt, thái độ
của cô khi nhìn anh mỉm cười không có sự dửng dưng xa cách, rõ ràng là
rất dịu dàng, rất yêu thương, và rồi bỗng nhiên, anh lại cho rằng tình cảm
trong đôi mắt cô chỉ là ảo giác của anh...

Cho dù khi nhìn thấy những bức ảnh của cô và Âu Thần bên nhau, nỗi

đau khổ khiến anh ngạt thở, nhưng thực sự anh cũng không đến mức không
tin tưởng cô.

Thực ra nếu đúng là cô có ý định rời xa anh, thì việc gì phải tới thăm

anh trước để mà giải thích, hơn nữa, cô còn cố gắng làm sao cho anh vui
vẻ. Anh hiểu, anh cũng hối hận vì đã quá xúc động mà đã nói ra những lời
làm tổn thương đến cô.

Chỉ có điều...

Anh thật sự rất lo sợ...

Rốt cuộc cô cũng rời xa anh ư, giống như năm năm trước cô đã mặc

nhiên tống tiễn anh đi, giống như mẹ anh đã bỏ anh ở khu vui chơi...

Cho dù, cô yêu thương anh, nhưng có phải cô cũng đang yêu thương

Âu Thần, bằng không, dù ở bất cứ góc độ nào cũng không thể chụp lại
được những hình ảnh cô với vẻ mặt đầy lo lắng và quan tâm như vậy. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.