SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 424

Làm gì cũng không thể được nữa!

Thế thì…

Trả lại cho anh những đau thương mà anh phải chịu trước đây, có được

không?

Chầm chậm…

Doãn Hạ Mạt nhắm mắt lại.

Trước mặt anh…

Cô quỳ xuống…

Ánh nắng chói chang chiếu lên người Doãn Hạ Mạt, nước da trắng

mịn màng, mái tóc dài dày như rong biển, hàng mi đen láy rung rung, thân
hình cô từ từ quỳ xuống trước mặt Âu Thần. Ánh nắng chói chang đến
chóng mặt khiến cô giống như nàng tiên cá bong bóng trong thời khắc
trước khi chết biến thành bong bóng…

“Cô cho rằng như thế thì có tác dụng sao?!”

Âu Thần đau đớn chạy lại ôm lấy thân hình sắp quỳ xuông của cô, ánh

mắt đầy phẫn nộ và oán hận. Anh khẽ gào lên:

“Cô cho rằng quỳ xuống là tôi có thể tha thứ cho cô sao? Cô cho rằng

quỳ xuống là có thể xoá hết mọi tổn thương trước đây sao?!”

Tổn thương…

Những chuyện trước đây rốt cuộc là làm ai tổn thương ai? Rốt cuộc là

có hiểu lầm gì mà cho đến bây giờ vẫn còn dây dưa vướng víu thế này?
Doãn Hạ Mạt trong lòng đau đớn nhưng chẳng muốn nhắc lại. Cô vùng vẫy
thoát khỏi vòng tay Âu Thần lãnh đạm nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.