SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 426

Doãn Hạ Mạt trầm lặng lê bước, đột nhiên cô chỉ muốn đi vào chỗ

đông người để cho sự ồn ào huyên náo bao vây lấy cô, để cho đầu óc cô
hoàn toàn trống rỗng, để cô không phải nghĩ tới bất cứ vấn đề gì, chỉ cần
mê muộn theo số phận đã an bài là xong.

Nhưng số phận là cái gì đây? Đồng ý là số phận hay không đồng ý là

số phận? Lê bước trên con đường ồn ào náo nhiệt, cô tự cười mỉa mai. Con
người luôn có lòng tham vô đáy. Trước khi đến gặp Âu Thần, cô cho rằng
mình có thể chấp nhận bất kỳ điều kiện nào, chỉ cần Âu Thần chấp nhận
hiến thận cho Tiểu Trừng.

Nhưng…

Sau khi Âu Thần đưa ra điều kiện…

Cô…

Lại do dự.

Và rồi, cho dù là vì Tiểu Trừng thì cô vẫn do dự…

Trời tối dần.

Đèn đường bật sáng.

Doãn Hạ Mạt bước trên con đường quen thuộc.

Đã mấy ngày rồi cô không về nhà, có lẽ nên lấy vài thứ mang vào

bệnh viện. Doãn Hạ Mạt từ trạng thái mơ hồ xốc lại tinh thần, cô trấn tĩnh
trở lại.

Có chiếc xe lạ đang đỗ ở đâu đường, trên xe có người đang đọc báo,

người thì đang gọi điện thoại. Lúc đi ngang qua, Doãn Hạ Mạt cảm thấy
hình như những người đó giật mình bật nhổm dậy, đột nhiên cô nhận ra là
đám phóng viên văn hoá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.