SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 460

mỗi lần cô trả thù tôi đều giúp tôi tiến thêm một bước nữa. Cô phải nếm
chịu quả đắng mà tới giờ vẫn không biết đường hối cải sao?! Nếu tối hôm
nay cô đến đây, có phải cố muốn được quay về với thế giới thượng lưu của
làng giải trí và hi vọng các nhà sản xuất, các nhà đầu tư có thể lại cho cô
một vài cơ hội có đúng không? Ấy vậy mà khi nhìn thấy tôi, lòng thù hận
đã khiến cô quên hết những mục đích ban đầu của mình”.

“Cô…” An Bân Ni vừa tức vừa hận.

Phan Nam khoái chí nhìn Doãn Hạ Mạt, Đào Thục Nhi lại có vẻ suy

tư.

“Nếu cô thông minh ra một chút thì nên hi vọng mọi người dần quên

hết những sóng gió do cô gây ra trước đây, để trở về với màn bạc, nhận vai
diễn kể cả đó là vai phụ để chứng minh lại khả năng của mình. Cô không
nên mãi mãi cứ hận thù mà không tự thoát ra được, chỉ tổ lại đeo thêm gánh
nặng khiến mọi người không bao giờ quên nổi quá khứ của cô.” Doãn Hạ
Mạt nói một lèo.

“Chà chà, cô nói như vậy, chẳng qua là sợ tôi sẽ làm mất mặt cô vào

giờ phút này chứ gì!” Giọng An Bân Ni đầy oán hận.

“Muốn thử hả?”

“Cái gì?”

“Nếu cô cảm thấy mình thắng được thì cứ việc thử đi”. Doãn Hạ Mạt

thản nhiên nói. “Hay là cô nghĩ lần nào thua tôi cũng đều do số cô kém may
mắn chứ không phải do bản thân mình ngu. Đã vậy cô cứ việc thử lại lần
nữa xem nếu như cô không sợ là từ nay về sau sẽ không còn cơ hội đổi đời
nữa”.

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.