SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 7

“Hừm. Hình như người nói câu này phải là tôi mới đúng.” Khóe môi

Lạc Hi nhếch nụ cười khinh bỉ. “Anh dựa vào cái gì mà dám chạm vào
người Mạt Mạt? Cứ cho là năm năm trước, Mạt Mạt đã từng gắn bó với
anh, nhưng bây giờ, cô ấy là của tôi.”

Âu Thần dằn giọng lạnh lùng nói:

“Cô ấy là của tôi.”

Lạc Hi thờ ơ đón ánh mắt của Âu Thần.

“Cô ấy là của anh?”

Anh cười rũ rượi rồi từ từ cúi đầu, hướng về đôi môi Doãn Hạ Mạt,

chầm chậm, như muốn tuyên bố quyền sở hữu của mình, anh hôn lên môi
Hạ Mạt.

Khi Lạc Hi càng lúc càng kề sát.

Khi đôi môi cô đã có thể cảm nhận được hơi ấm của Lạc Hi.

Doãn Hạ Mạt đột nhiên nhắm mắt lại.

Tránh nụ hôn đó…

Nét mặt Âu Thần hiện rõ sự đau khổ, Hạ Mạt cũng u uất trong lòng.

Lần trước trong bệnh viện, cô cố tình mượn sự xuất hiện của Lạc Hi để
buộc anh phải rời xa cô, nhưng chính gương mặt bị tổn thương đó của Âu
Thần lại làm trái tim cô tan nát.

Cô chỉ là không muốn gặp lại Âu Thần, không muốn tiếp tục mối quan

hệ này nữa và càng không muốn anh phải đau khổ.

“Em…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.