SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 100

Không biết cô gọi "cậu chủ" là có ý muốn trêu anh hay do thân phận

đó phù hợp nhất trong tình hình hiện tại, nhưng dù có là gì đi nữa thì anh
biết rằng mình nhất quyết không được phép trả lời lung tung, nếu không tí
nữa kiểu gì cũng biết mặt. Thế là anh cuống lên:

"T-ta làm gì có ý đó. Nhưng tốt hơn hết cô vẫn nên tự nói cho anh ta

đi."

Holo nhếch môi cười với Lawrence, chiếc răng nanh một bên hé ra.

Có vẻ như anh đã đưa ra câu trả lời chính xác.

"Cậu chủ, phiền cậu đưa một tấm lông cho tôi được không."

"Đây."

Lawrence cảm thấy mình thật ngớ ngẩn khi cứ phải cố ra vẻ bề trên

cho xứng với cái danh "cậu chủ". Ở đây nếu nói ai là chủ nhân thì phải là
Holo mới đúng.

"Cảm ơn cậu chủ. Và giờ, nếu ngài không phiền..." Holo quay sang

phía người kia và giơ tấm lông ra. Liếc qua thì kích thước, độ bóng bẩy và
kiểu dáng đều không có gì đủ đặc sắc để khiến người ta nâng giá. Giả dụ cô
có nhấn mạnh tới kiểu dáng tao nhã thế này thế nọ thì tay kia chắc chắn sẽ
yêu cầu được soi xét lô hàng kĩ lưỡng hơn, đến lúc đó thì kiểu gì cũng có
vài ba khuyết điểm bị soi ra. Giả thì chắc sẽ không bị đánh tụt đâu, nhưng
mối quan hệ giữa người mua và kẻ bán sẽ rạn nứt vì việc này.

"Ngài thấy đấy, chúng đều là những tấm lông thượng hạng", Holo nói.

"Cái này thì tôi đồng ý", người kia đáp.

"Thêm vài năm nữa cũng chưa chắc có thể thấy lại được mấy tấm như

thế này đâu. Mà nói đúng ra thì... ngài khó mà gặp lại những tấm lông chồn
có mùi như thế này lắm đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.