SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 101

Từng lời Holo nói ra khiến bầu không khí như đông cứng lại.

Lawrence hoàn toàn không hiểu nổi cô đang nói tới cái gì.

"Nói là mùi, nhưng chắc chỉ có kẻ mù mới không nhận ra nó!" Holo

cười khanh khách. Nhưng cũng chỉ có cô cười, còn Lawrence và người còn
lại choáng váng tới mức không cười nổi.

"Chà, trăm nghe không bằng một thấy, trăm thấy không bằng một thử.

Ngài không ngại thử chứ?" Holo đưa cho người kia tấm lông chồn. Anh ta
vẫn đón lấy nhưng lại liếc sang phía Lawrence với ánh mẳt chần chừ.

Lawrence chậm rãi gật đầu chấp thuận, lén giấu đi sự bối rối trong

lòng.

Ngửi mùi của lông chồn thì có tác dụng gì chứ? Anh đã kinh qua

không biết bao nhiêu thương vụ rồi nhưng mà vẫn chưa nghe thấy vụ này
bao giờ.

Và tất nhiên người kia cũng vậy, tuy nhiên anh ta buộc phải chiều lòng

khách hàng. Từ từ đưa sát tấm lông lên mũi, anh hít thử một hơi.

Ban đầu sắc mặt của anh hiện lên cả nét bối rối lẫn ngạc nhiên. Ngửi

lại một lần nữa, thần thái bối rối tan đi, chỉ còn lại sự kinh ngạc.

"Ồ? Ngài cũng ngửi thấy rồi đúng không?", Holo nói.

"À ờ, vâng. Hình như là mùi trái cây."

Lawrence sững sờ nhìn chỗ lông thú. Trái cây?

"Đúng vậy, là trái cây. Lông thú năm nay khan hiếm vì năm nay mùa

vụ tốt tươi, và tương tự như vậy rừng cây cũng bạt ngàn hoa trái. Con chồn
này cách mấy ngày trước vẫn còn tung tăng dạo chơi trong rừng, chỗ hoa
quả nó ăn vào dồi dào tới mức khiến mùi thơm thấm nhuần khắp cơ thể."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.