SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 102

Tay kia ngửi ngửi lại lần nữa, sau đó gật đầu, có vẻ cũng thừa nhận.

"Lông thú cũng có nhiều kiểu, có tấm thì bóng loáng, có tấm lại không

được vậy, nhưng thật ra chuyện đó cũng chẳng thay đổi được gì nhiều. Đến
khi chúng thật sự được dùng tới, tức là may thành quần áo, còn ai để ý tới
chuyện đó chứ? Người ta chỉ quan tâm là: Lông tốt thì bền, lông dỏm thì
nhanh bị rụng."

"Quả đúng như cô nói", người kia đáp.

Ở bên kia, Lawrence đang cực kì sửng sốt. Còn chuyện gì cô sói này

không biết nữa không vậy?

"Như ngài thấy đấy, bộ lông này vẫn còn vương hương thơm trái cây,

chứng tỏ nó được ăn uống rất đầy đủ. Nó chắc tới mức phải hai người đàn
ông lực lưỡng mới có thể lột lông ra khỏi da đó."

Nghe thấy vậy, anh ta cũng thử kéo giãn tấm lông ra xem.

Tuy nhiên, anh ta không thể nào dùng quá nhiều sức trên những món

hàng mình vẫn chưa mua và Holo thừa biết chuyện này.

Cô ấy quả là một thương nhân hoàn hảo.

"Bộ lông này bền bỉ chẳng kém gì chính bản thân con thú đâu, khoác

nó lên người sẽ giúp ngài luôn ấm áp như sống giữa những ngày xuân mưa
rả rích rơi suốt từ sáng sớm tới tận buổi chiều hôm. Và chớ quên mùi
hương của nó nha! Cứ tưởng tượng giữa một đống áo khoác lông chồn hôi
rình, đột nhiên ngài tìm thấy một tấm áo thơm phức như thế này xem. Tin
tôi đi, nó sẽ bán chạy tới mức khiến ngài trố mắt ra cho coi."

Ánh mắt của người kia bắt đầu trở nên mơ màng, có lẽ cũng đang

mường tượng tới khung cảnh đó. Về phần mình, Lawrence cũng cảm giác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.