SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 144

Trong lúc anh vẫn đang ậm à ậm ừ chưa biết nói thế nào, đôi tai của

Holo cuối cùng cũng vểnh lên và sau đó là một tiếng cười khúc khích.

Holo lăn người lại và mỉm cười với Lawrence. "Anh quả thật là không

có tài ăn nói mà. Cứ như thế này thì làm sao tán gái cho nổi chứ."

"Ặc."

Lawrence đột nhiên nhớ lại quãng thời gian khi anh trú chân ở một

nhà trọ nọ trong lúc đợi bão tuyết tan và trót yêu một cô gái. Sau đó cô gái
thẳng thừng từ chối anh, lý do không khác gì lý do mà Holo vừa nêu: Anh
chẳng có chút tài năng nào trong khoản ăn nói cả.

Đôi mắt sắc bén của loài sói kia nhanh chóng phát hiện ra vẻ bất

thường của anh. "Chà, đúng thật à", cô nói với vẻ khoái chí ra mặt. "Tuy
nhiên, lúc nãy tôi cũng hơi trẻ con quá."

Lời xin lỗi của Holo khiến ruột gan Lawrence mềm nhũn lại, anh cũng

đáp: "Xin lỗi."

"Thế nhưng, quả thực là tôi rất ghét điều đó. Lứa sói trẻ vẫn luôn cố tỏ

ra thân thiện, thế nhưng giữa hai bên vẫn luôn luôn tồn tại một khoảng
cách. Tôi đã quá mệt mỏi với điều đó rồi. Có lẽ vì vậy mà tôi đã quyết định
rời khỏi khu rừng. Nói đúng hơn thì..." - ánh mắt Holo từ phía xa xăm lại
trở về nhìn hai bàn tay của mình - "Tôi muốn tìm kiếm một người bạn."

Nói đến đây, Holo bèn cười tự giễu.

"Một người bạn ư?"

"Ừm."

Lawrence cứ tưởng đây là chủ đề sẽ khiến cô khó chịu, nhưng không

ngờ cô vẫn vui vẻ trả lời, chẳng có chút bực dọc nào trong đó cả. Thấy vậy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.