SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 150

"Sao ư, ý tôi muốn nói là... ựa."

"Thật là, cố chịu thêm một chút nữa đi. Ở đằng trước có một cửa tiệm

kìa, chúng ta sẽ tới đó nghỉ."

"... Được." Holo nói với giọng yếu ớt (mặc dù trông có hơi giả tạo) và

níu lấy cái tay đang vươn ra của anh. Mặc cho cô có phải là Hiền giả sói
hay không, có lẽ chẳng ai nỡ mắng mỏ cô được.

Thấy vậy, Lawrence gần như không nói nên lời, chỉ còn biết lẩm bẩm

'Thật là...'. Holo cũng lặng im không hồi đáp.

Nơi mà họ ghé qua là quán rượu của một nhà trọ nhỏ. Mang tiếng là

quán rượu nhưng ở đây chuyên phục vụ những bữa ăn nhẹ và là chỗ dừng
chân cho những thương nhân và khách du lịch liên tục vào ra suốt từ sáng
đến tối. Khi họ mở cửa bước vào, trong không gian chật hẹp của quán đã có
khoảng một phần ba bàn có khách.

"Một nước trái cây - loại nào cũng được - và hai phần bảnh mì",

Lawrence gọi món.

"Tới ngay tới ngay!", ông chủ tiệm phía sau bàn tính tiền hồ hỏi đáp,

sau đó lặp lại cho phía nhà bếp.

Gọi món xong, Lawrence dìu Holo tới một cái bàn trống.

Nhìn Holo lúc này chẳng có vẻ gì oai hùng của sói cả, cái tư thế nằm

xoài ra trên bàn thế này nhìn nhu mì như mèo con thì đúng hơn. Phải đi bộ
suốt từ Thương hội Milone đến đây đã khiến rượu ngấm vào người cô,
khiến cô càng thêm mỏi mệt.

"Tửu lượng yếu cái gì chứ - hôm qua cô uống rõ khiếp." - Lawrence

nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.