SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 200

Marheit mở mắt ra: "Nếu chúng ta cử một người cưỡi ngựa tới Trenni

ngay bây giờ thì anh ta sẽ đến nơi vào lúc hoàng hôn, nếu mọi chuyện diễn
ra thuận lợi. Cứ giả sử rằng chúng ta có thể bắt đầu đàm phán ngay lập tức
thì anh ta sẽ trở lại đây vào rạng sáng ngày hôm sau. Quá trình đàm phán
càng dài thì anh ta sẽ phải ở lại đó càng lâu."

"Ngài có thể cử người đi ngay được không? Ngài vẫn chưa kiểm

chứng số lượng bạc mình đang nắm giữ đâu nhỉ?"

"Lượng bạc chúng tôi cất trữ được chỉ có giới hạn, vậy nên chúng tôi

có thể ước tính sơ bộ số lượng bạc mà chúng tôi thu thập được. Chỉ cần đến
ngày giao dịch thực tế chúng ta có thể thu đủ lượng tiền thì mọi chuyện sẽ
ổn thôi."

Dù có đề ra nhiều hơn con số thực tế trong buổi thương thảo, chỉ cần

thu đủ số tiền cần có vào ngày kí kết thì họ sẽ không gặp phải vấn đề gì to
tát

Lý thuyết nghe có vẻ rất bùi tai nhưng trên thực tế họ cần một thương

nhân quyền thế để thực thi một thương vụ mạo hiểm tột cùng như vậy.
Thêm vào đó, họ phải cung cấp đủ số vốn mà Đức vua tin rằng bản thân
ông không thể nào có được nếu chỉ dựa vào nguồn lực của riêng mình.
Lượng tiền có thể huy động hoàn toàn chỉ là một con số ước tính, đem nó
đi thực hiện giao dịch quả thật là liều mạng. Tuy nhiên, do Marheit chính là
người đề xuất ý tưởng này nên Lawrence cũng vững tâm hơn một chút.

"Vốn dĩ chúng tôi chỉ muốn đàm phán với họ sau khi đã khám phá ra

kẻ đứng sau Thương hội Medio là ai, từ đó có thể xác định được lượng vốn
của bên họ. Sau đó, chúng ta vừa có thể đón đầu thỏa thuận của chúng, lại
còn có thể tự lượng xem cần bao nhiêu là đủ cho thỏa thuận của chúng ta.
Nhưng hiện tại chúng ta không có đủ thời gian để suy nghĩ hay tìm kiếm
thêm thông tin nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.