SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 212

Đôi mắt ban nãy vẫn còn đang long lên đầy phẫn nộ giờ đã chực chờ

khép lại. Holo khẽ gật đầu, tuy vậy, hai bờ môi vẫn hơi dẩu lên.

"Chỉ cần anh còn giữ nắm lúa mì đó bên mình thì tôi sẽ không chết

được." Ở trong vòng tay Lawrence, Holo chỉ vào chiếc túi áo trước ngực
anh. "Với một cô gái, có những thứ còn đáng sợ hcm cả cái chết."

Lawrence nắm lấy tay Holo, cô cũng nhích sát lại gần anh, tựa cằm lên

vai anh. Anh cảm nhận rõ sức nặng của cô đè lên người mình, nặng hơn cả
một bao tải chứa đầy thóc lúa.

"Hứ. Nét duyên dáng của tôi có thể khiến cả những chàng trai nhân

loại cũng phải xiêu lòng. Tuy nhiên chưa có ai xứng đáng trở thành bạn đời
của tôi đâu", Holo tinh quái nói.

Một lúc sau cô mới rời khỏi người Lawrence, nở nụ cười toe toét

thường nhật. "Nếu họ dám động vào tôi, tôi sẽ thiện chí nhắc nhở họ rằng
họ có thể sẽ mất một cánh tay hay một cái chân, hoặc tệ hơn không chừng -
đảm bảo họ sẽ tái nhợt ra cho mà coi! Hi hi hi." cô khúc khích cười, lộ ra
hai chiếc răng nanh sắc lẹm dưới bờ môi hồng. Đúng thật, chắc chắn ai
cũng sẽ hoảng loạn chùn chân trước cảnh này.

"Nhưng có một ngoại lệ", cô bỗng dưng thu lại vẻ tươi cười. Đây là

một mối giận mới, một cơn giận dữ lặng thăm, Lawrence nghĩ bụng.

"Anh biết trong những người bắt tôi có ai không?"

Vẻ mặt của cô ấy lúc này thậm chí có thể dùng từ "căm phẫn" để hình

dung. Hai chiếc răng nanh ló ra trong cơn thịnh nộ, khiến Lawrence vô thức
thả tay.

"Là ai?", anh hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.