SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 251

Nhưng biết nói gì đây? Những phương án, kế hoạch lướt qua trong

đầu anh như thoi đưa.

Anh không thể hùng hồn khẳng định rằng mình không sợ cô. Hình

dạng sói của cô vẫn khiến anh hoảng loạn. Nhưng anh vẫn muốn cô dừng
bước. Lúc này đây anh thật sự không tìm ra ngôn từ gì để diễn tả sự mâu
thuẫn trong lòng.

Não bộ anh hoạt động điên cuồng, vẻ hoảng loạn trong lúc cố chắp vá

ngôn từ của anh chắc chắn sẽ lại khiến cô cười nhạo một phen cho xem.

"Cô... cô biết đống quần áo mà cô vừa phá đó đáng giá bao nhiêu

không?" Đây là câu trả lời cuối cùng của anh. "Tôi không quan tâm cô là
thần thánh hay gì... Cô nhất định phải đền cho tôi! Cô chỉ mới kiếm được
có bảy mươi đồng bạc. Còn lâu mới đủ!"

Anh hét toáng về phía cô, cố gắng tỏ ra tức giận một chút. Không,

thực ra bản thân anh cũng có giận thật.

Anh biết giờ có cầu xin cô đừng đi cũng chỉ vô ích. Khi bản thân vẫn

còn khiếp sợ hình dạng của cô trước mắt, anh chỉ biết lôi lý do này ra để
ngăn cô đừng đi.

Vì tiền, một kẻ thương nhân có thể nuôi lòng thù hận sâu hơn cả thung

lũng, và sự kiên trì của gã thương nhân đi đòi nợ còn dai dẳng hơn cả vầng
trăng mỗi đêm lại mọc trên trời.

Lawrence cố gắng khiến những lời anh nói ra nghe độc địa hết mức có

thể, chỉ như vậy mới truyền tải được thông điệp đó tới cô. Anh không bảo
rằng anh không muốn cô rời đi. Anh đang bảo rằng việc cô rời đi lúc này
hoàn toàn là vô nghĩa.

"Cô nghĩ tôi phải dành dụm bao nhiêu năm trời... mới tích cóp đủ số

tiền đó hả? Tôi sẽ theo sát cô... theo sát cô tới tận những khu rừng nơi cực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.