SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 71

Còn Lawrence thì luống cuống đến mức quên cả bẻ củ khoai trên tay

ra.

"Tôi là Hiền giả sói Holo! Anh nghĩ tôi hơn anh bao nhiêu tuổi chứ?"

Thấy Holo quan tâm tới cảm nhận của mình như vậy, tâm trạng của

Lawrence chỉ càng thêm rối bời. Anh trút hết bực dọc vào củ khoai và cắn
một phát.

Anh cảm thấy bản thân như quay lại thời còn học việc với sư phụ của

mình vậy.

Hôm sau là một ngày đẹp trời với bầu trời thu trong vắt. Những người

ở nhà thờ dậy còn sớm hơn cả các thương nhân, vậy nên khi Lawrence tỉnh
giấc thì các hoạt động thường nhật vào buổi sáng đã xong xuôi hết cả rồi.
Lawrence cũng đã lường trước việc này nên không ngạc nhiên là bao,
nhưng khi đi tới chỗ giếng nước để rửa mặt, anh sững sờ khi thấy Holo
đang cùng các thành viên của Giáo hội đi ra khỏi Nhà nguyện. Cô khoác áo
choàng và đầu luôn cúi xuống, ấy vậy mà vẫn thường xuyên dừng lại để trò
chuyện thoải mái cùng những đạo hữu khác.

Những con chiên ngoan đạo nay lại tán gẫu cùng vị thần mùa vụ, một

sự tồn tại mà họ luôn cố phủ nhận, đây quả là một cảnh tượng khôi hài
hiếm thấy, nhưng lúc này Lawrence chẳng có tâm trạng đâu mà tận hưởng.

Holo tách ra khỏi giáo đoàn và lặng lẽ tiến lại gần anh chàng

Lawrence đang chết sững bên giếng nước. Cô chắp tay lại trước ngực và
nói:

"Xin Chúa hãy ban cho chồng con lòng can đảm." Do mùa đông sắp

tới gần nên nước trong giếng hôm nay lạnh ngắt. Lawrence cứ thế mà xối
thẳng lên đầu, vờ như không nghe thấy tiếng cười khanh khách của Holo.

"Cơ mà Giáo hội cũng trở nên quan trọng lắm rồi ha", Holo nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.