SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 72

Lawrence lắc đầu qua lại để rũ nước, y như những gì Holo làm với cái

đuôi của mình ngày hôm qua. "Giáo hội thì lúc nào chẳng quyền thế."

"Khó nói lắm. Hồi tôi tới đây từ phương Bắc, Giáo hội vẫn chưa được

như bây giờ. Họ lúc nào cũng lải nhải vè việc thế giới này được Chúa và
mười hai thiên sứ của ngài tạo ra, rồi loài người chỉ là đang mượn lại nó mà
thôi. Nhưng thiên nhiên này đâu phải là do ai tạo ra. Ngay từ hồi đó tôi đã
thầm nghĩ: 'Mấy người này học câu chuyện tiếu lâm kia từ đâu ra vậy?'"

Vị thần mùa vụ của chúng ta nay lại đi nói chuyện y như thể một nhà

khoa học tự nhiên đang chỉ trích Giáo hội, khiến chuyện này đã khôi hài
nay càng thêm khôi hài. Lawrence lau khô người sau đó mặc đồ vào. Anh
không quên bỏ lại một đồng tiền vào trong thùng công đức đặt ở gần đó,
bởi người của nhà thờ sẽ đến kiểm tra mỗi khi thấy có người sử dụng giếng
nước. Bát cứ ai quên bỏ tiền công đức sẽ bị họ nguyền cho gặp nhiều điềm
xui vận rủi. Với những người thường xuyên phải đi đây đi đó như
Lawrence, anh cần càng nhiều vận may càng tốt.

Nói là thế, đồng tiền anh bỏ vào chỉ là một đồng xu cũ mèm và đen

nhẻm. Thứ này khó có thể coi là tiền được.

"Thời gian quả nhiên có thể bào mòn mọi thứ, nếu vậy... nơi đó hẳn đã

thay đổi rất nhiều."

Nhìn vẻ mặt cô quạnh đó, anh đoán có lẽ cô đang nghĩ tới quê nhà

mình.

"Cô thấy bản thân mình có thay đổi gì không?", Lawrence hỏi.

Holo lặng thinh lắc đầu. Động tác này không hiểu sao lại khiến anh

thấy cô rất trẻ con.

"Vậy thì tôi chắc rằng quê hương của cô cũng chưa thay đổi gì đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.