SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 2 - Trang 151

cừu, trên đó viết lời khẩn cầu cho công việc làm ăn của thương hội lên
như diều gặp gió.

Đây quả thật là bãi đỗ xe ngựa trên cả tuyệt vời.

Nhưng lúc này đây trên bãi đỗ, cỏ rơm rải rác khắp nơi, ngoài ra còn

có phân ngựa và vài mảnh vụn hàng hóa. Dường như không có ai quét
dọn và anh cũng không thấy bóng dáng người giữ bãi đâu cả.

Việc kinh doanh giống như những con sóng đến rồi đi, nên không hề

lạ lẫm khi có những thời điểm hoàn toàn không có vị khách nào. Tuy
nhiên, dù có như thế đi chăng nữa, việc chăm sóc cửa hàng ngăn nắp và
sạch sẽ là lẽ thường tình.

Quang cảnh này hệt như quang cảnh của một thương hội đã phá sản.

Lawrence rút lui, quay lại ghế xà ích. Có vẻ Holo đã chén sạch ổ bánh mì
của mình, giờ đang cầm trên tay và nhai nhồm nhoàm miếng bánh nướng
nhân thịt. Và theo như trí nhớ của Lawrence thì đó là phần ăn của anh.

"Ăn sành sạch kiểu đó làm tiếng răng va vào nhau ồn ào biết bao

nhiêu. Làm sao cô có thể sử dụng đôi tai, niềm tự hào của cô được nhỉ?"

"Mỉa mai cũng khá đó, nhưng vì danh dự của tôi nên tôi sẽ xì cho anh

một thông tin. Có tiếng người bên trong tòa nhà đó đấy."

Sau đó, Holo ngoác mồm cắn một cái thật to vào miếng bánh. Rõ

ràng cô không hề có ý định ăn từng chút một.

"Có người sao?"

"Ừm... Nhoàm, ực... Bầu không khí không an toàn. Chẳng có vẻ gì là

vui cả."

Nghe lời Holo nói, tòa nhà năm tầng có kiến trúc bằng gỗ và cả bãi

đỗ xe ngựa bỗng chốc trở nên đáng sợ. Không có nơi nào bị nguyền rủa
bằng tòa nhà thương hội đã phá sản. Khoảng một tuần sau khi một
thương hội phá sản, nhà thờ luôn tất bật để lo tang sự cho người chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.