SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 2 - Trang 152

"Chậc, tiếp tục lảng vảng nơi đây cũng chẳng có nghĩa lý gì. Chúng ta

sẽ không kiếm được tiền nêu không bán được hàng." 

"Anh sẽ không có dinh dưỡng nếu không ăn bánh nướng nhân thịt."

"Tôi định sẽ ăn nó sau đấy!"

Lawrence lườm Holo một cái trước khi cho xe ngựa chạy và nhận lại

ánh mắt chua ngoa không kém mang hàm ý im miệng đi của Holo.

Nhưng dường như cảm thấy tội lỗi nếu ăn hết miếng bánh, Holo bẻ

một nửa phần bánh còn lại trên tay đưa cho Lawrence. Nó chỉ bằng một
phần tư bữa ăn vốn có của anh, nhưng nếu phàn nàn thì có khả năng
phần ít ỏi còn lại đó cũng biến mất nên anh như giằng nó khỏi tay Holo.

Thông thường bánh nướng thịt được làm từ thịt bằm sắp hết hạn sử

dụng được kiểm duyệt bởi nghiệp đoàn thịt, nhưng dường như bánh ở thị
trấn Ruvinheigen này cũng cao cấp như chính thị trấn của nó. Lawrence
ngốn sạch vào miệng miếng bánh tươi ngọt vị thịt đó chỉ bằng hai lần
cắn trong lúc cho xe ngựa đến một bãi đỗ xe không người.

Tiếng móng ngựa lộc cộc, lộc cộc tại bãi đỗ dường như vang tới tai

người làm việc lâu năm tại đây. Lawrence cho ngựa đi bộ với nhịp độ
nhịp nhàng và nhảy xuống từ ghế xà ích vừa đúng lúc người quản bãi đỗ
xuất hiện từ bên trong.

"Nếu tôi không nhầm thì vẫn còn vài giờ nữa mới đến ngày sa bát.

Xin hỏi có chuyện gì vậy?"

(Ngày sa bát: Là ngày nghỉ do Chúa tạo ra. Theo Kinh Thánh, Chúa

đã tạo dựng vũ trụ và muôn vật, con người trong 6 ngày và đến ngày thứ
7 thì ngài nghỉ. Không phải vì mệt mà Chúa nghỉ vào ngày thứ 7, nó nằm
trong dự tính hoàn hảo của người. Nếu chỉ có 6 ngày thì con người phải
lao động liên tục nên Chúa đã quyết định bạn một ngày nghỉ cho con
người)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.