SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 2 - Trang 287

Lawrence suy nghĩ vẩn vơ rồi cười cay đắng, nhưng bất chợt nỗi lo

sợ đi một mình lạc đường ập đến trong tâm trí anh.

Tuy nhiên, suy nghĩ ấy nhanh chóng bị xua tan. Lawrence không nắm

rõ địa bàn vùng này, nhưng miễn là anh không di chuyển sau khi mặt trời
lặn thì sẽ không bị lạc đường.

Con đường cỏ với những ngọn đồi lởm chởm đá bên phải và khu

rừng thăm thẳm bên trái, nên khả năng anh đi chệch đích đến không lớn
lắm.

Hơn nữa, ở phía trước có một lối đi, nơi cỏ được cắt ngắn và được

xem là một con đường hoàn chỉnh, nếu lần theo nó chắc chắn sẽ dẫn anh
tới Ruvinheigen. Có lẽ anh sẽ không gặp nhiều khó khăn lắm cho dù
không nhìn thấy bóng dáng của nhóm Norah.

Bỏ chuyện đó qua một bên, lúc này điều làm Lawrence lo sợ hơn cả

là ngựa của mình sẽ vấp phải những hòn đá và ngã quỵ, nên anh siết dây
cương điều chỉnh bước chân ngựa chậm lại rồi ngoái nhìn qua vai.

Anh đã không còn trông thấy bóng Holo từ lâu, nhưng nếu lũ sói thay

đổi suy nghĩ và tấn công thì chúng có thể rút gọn khoảng cách ngay tức
khắc.

Đã không thể quay lại, Lawrence cũng đành giũ sạch cám dỗ muốn

dừng lại nơi này và thúc ngựa tiến về phía trước.

Trong tay anh, chiếc áo choàng còn vương lại hơi ấm của Holo. Đó là

một điềm gở khi gửi lại quần áo lúc chia tay như một tín vật. Bất chợt,
anh dồn sức siết chặt chiếc áo trong bàn tay.

Nhưng nếu Holo bị dồn lép đến mức cần biến đổi qua hình dạng chó

sói, thì quả là gay go nếu cô không có đồ để thay.

Dường như Holo là một người có suy nghĩ hợp lý hơn hẳn một

thương nhân như Lawrence.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.