SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 2 - Trang 41

Điều đó có nghĩa là Lawrence sẽ mượn tiền Thương hội Latparron,

sau khi bán áo giáp đã mua cho thương hội ở Ruvinheigen, anh không
cần phải mất công quay lại Thương hội Latparron trả tiền nữa.

Với một đối tác nhất định, việc lấy và trao tiền có thể hoàn thành

bằng phép toán cộng và trừ trên cuốn sổ cái.

Đó là sự khôn khéo tuyệt vời của giới thương nhân.

"Ngài thấy ổn không?"

Nụ cười xã giao của người thương nhân tùy theo trường hợp cũng

khá đáng sợ.

Khi Lawrence đính lên mặt một nụ cười hoàn hảo từ trong những nụ

cười xã giao để dồn ép đối phương thì người đàn ông quản lý Thương
hội Latparron đã gật đầu mà không thể từ chối.

"Xin cảm ơn rất nhiều. Vậy có thể nhờ ngài tức tốc chuẩn bị hàng

được không? Vì tôi muốn đến Ruvmheigen sớm nhất có thể."

"T-Tôi hiểu rồi... À, còn việc định giá..."

"Xin nhờ cậy nơi ngài. Sau tất cả, tôi vẫn đặt lòng tin nơi Chúa trời."

Đôi môi đáng ra đã nở thành một nụ cười cay đắng của chủ hội co

cứng lại trong sự mỉa mai không thể mỉa mai hơn. Tất nhiên, không thể
tránh khỏi việc chủ hội sẽ giám định những bộ áo giáp rẻ tương đương.

"Thế nào, cuộc nói chuyện của hai ông chủ đã kết thúc chưa?"

Holo nói, đoán rằng buổi thương thảo mạnh tay đã kết thúc.

Lawrence gần như sắp nghe thấy tiếng thở dài phát ra từ miệng chủ hội
như ý muốn nói rằng "vẫn còn một đứa phiền phức nữa à".

"Có vẻ như tôi sắp giã rượu rồi thì phải?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.