SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 3 - Trang 153

nợ được viết tại một thành phố nơi tay thương nhân đó có chút thế lực thì
nó cũng trở nên vô nghĩa một khi bọn họ lên đường.

Tương tự như vậy, bất cứ ai quen với những chuyến hành trình dài

cũng đều sẽ không hề ngạc nhiên trước lượng thức ăn ít ỏi mà người ta ăn
trong lúc di chuyển. Mọi thương nhân có mong muốn tối đa hóa lợi nhuận
đều biết rằng có những chuyến đi mà họ không có chút thực phẩm nào bên
mình.

Vậy nên những lời vu khống của Amati về Lawrence chắc chắn sẽ

chẳng ai coi là nghiêm túc. Đó không phải là vấn đề lớn. Cái khiến
Lawrence khó chịu là Amati đang làm ra vẻ như thể cậu ta và Lawrence
đang cùng một phường đấu đá tranh giành một cô gái.

Kể cả việc đó không ảnh hưởng tới việc làm ăn của Lawrence đi

chăng nữa thì nó cũng không phải là điều gì hay ho, nếu ta suy xét tới nghề
nghiệp thương nhân độc lập của anh.

Mark tất nhiên hiểu rõ chuyện này phiền phức tới mức nào, nụ cười

khoái trá của anh ta chắc cũng từ đó mà ra. Lawrence thở dài, cùng lúc đó
vẫy tay, cứ như muốn ra hiệu ngắt lời. "Được rồi, thế còn chuyện lợi
nhuận?"

"À ừ. Sau khi tôi nghe thấy anh bảo Batos đã đoán ra, tôi bắt đầu ghép

các mảnh ghép lại với nhau."

Vậy ra việc này có liên quan tới việc làm ăn của Batos.

"Vậy là đá quý à?"

"Gần đúng, nhưng không phải. Anh không thể gọi chúng là 'quý'

đưực."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.