SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 4 - Trang 128

Nếu anh không vâng lời chắc chắn cô sẽ nổi trận lôi đình nên đành thở

dài và tuân theo. Nhưng trong khoảnh khắc đó, anh thoáng thấy khuôn mặt
bất an của Holo.

Holo thường nói "Anh thích nhìn thấy tôi như vầy lắm phải không?",

rồi từ buồn chán chuyển ngược sang chọc ghẹo Lawrence. Anh không phân
biệt được liệu cô có đang bất an thực sự hay không, nhưng chỉ cần nhìn
thấy khuôn mặt đáng thương ấy đã đủ để anh có động lực làm tất cả vì cô.

"Chỗ để giữ tay vào... chỉ có bệ đá thôi nhỉ? Nếu vậy thì chắc là thế

này."

Không biết phải mở sản bằng cách nào nên Lawrence nhìn sơ qua, rồi

cố định chân trước khi nắm lấy bệ. Nhìn rãnh nối của những phiến đá được
lát trên sàn, anh nâng lên về phía cửa vào nhà thờ.

"Ư... Lên nào!"

Khi Lawrence gồng mình kéo lên, bệ đá hở ra khỏi sàn một chút cùng

với âm thanh khó chịu như trộn cát vào cối xay.

Giữ yên vị trí, Lawrence đổi tay và nâng hết sức có thể.

Tiếng lạo xạo khó chịu của những viên đá đập vào nhau, cùng tiếng

kim loại rỉ sét kêu cót két vang vọng khi sàn nhà được nâng lên, lộ ra một
căn hầm tối.

Căn hầm có vẻ không sâu lắm, tại chân cầu thang đá có thứ gì đó trông

như kệ sách.

"Chúng ta vào không?"

"... Tôi sẽ đi trước."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.