SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 4 - Trang 126

"Đi thôi nào!"

Elsa thì thầm, bước về phía hành lang dẫn sâu vào trong.

Nhà thờ sâu hơn Lawrence dự tưởng.

Khác với Thánh đường sạch đẹp và không bao giờ thiếu những lời cầu

nguyện, hành lang là nơi khiến anh khó mà thốt ra lời khen ngợi.

Những chân nến gắn trên tường bị chăng đầy tơ nhện; cứ mỗi lần họ

bước đi lại vang lên tiếng lạo xạo từ những mảnh đá vụn bong ra từ bức
tường cũ nát.

"Là đây."

Elsa dừng chân, ngoái đầu và nói. Nơi họ đang đứng có lẽ nằm ngay

phía sau lễ đường.

Ở nơi đó, có bức tượng Đức Mẹ to cỡ một đứa trẻ đặt trên một bệ đá,

hướng mặt về phía cửa vào nhà thờ và hai tay đan vào nhau cầu nguyện.

Gian phía sau nhà nguyện là nơi linh thiêng nhất trong nhà nhờ.

Những báu vật của nhà thờ được gọi là thánh tích như hài cốt và di vật

của các thánh nhân thường được bảo quản tại nơi này.

Bởi ý nghĩa đó, có thể nói nó là nơi tiêu chuẩn để đặt những vật quan

trọng, nhưng có lẽ cha Franz phải có can đảm lắm mới dám cất giữ những
ghi chép về thần thoại dị giáo - một sản phẩm của dân dị giáo, tại đây.

"Cầu Chúa tha thứ cho chúng con."

Elsa lẩm bẩm, đút chiếc chìa khóa bằng đồng thau trong tay vào cái lỗ

nhỏ dưới chân tượng Đức Mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.