SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 4 - Trang 188

"Và có thể khi thương lượng với làng, họ sẽ đề xuất trao đổi thế này:

Nếu giao nộp kẻ tội đồ đã hạ độc vào lúa, họ sẽ dời hạn thanh toán khoản
nợ lại ít lâu."

Như vậy, Enberch vừa có thể tuyên bố với các vùng láng giềng rằng

họ không tự biên tự diễn, vừa nắm được Tereo trong tay, còn Lawrence và
Holo sẽ biến mất như làn sương hư ảo trên đoạn đầu đài, thể theo nguyện
vọng của thị trấn.

"Enberch có lẽ cũng không muốn tranh chấp với nghiệp đoàn của tôi,

nên đương nhiên sẽ không có phiên tòa phân xử chúng ta có phải thủ phạm
thật sự hay không. Họ sẽ nhanh chóng phán chúng ta có tội và hành hình,
ngoài ra còn hứa hẹn sẽ giảm nợ nếu dân làng ngậm chặt mồm về việc
chúng ta là ai và tới từ đâu. Và thế là mọi thứ đều ăn khớp."

Holo thở dài, cắn móng tay trỏ bằng răng nanh.

"Anh cam chịu như vậy sao?"

"Không lý nào."

Lawrence đáp, nhún vai và phì cười bằng mũi. Song nếu lúc này Holo

hỏi anh làm cách nào để thoát khỏi tình huống này thì anh cũng khó lòng
mà đưa ra câu trả lời.

"Nếu lúc này chạy trốn thì càng chứng tỏ chúng ta hạ độc. Và nếu

chân dung của anh ở khắp nơi thì việc kinh doanh sẽ mất trắng."

"Sinh mệnh của một thương nhân như tôi sẽ vĩnh viễn kết thúc."

Nên làm sao đây?

Holo chợt xen vào như thể nhận ra gì đó.

"Hm, đúng rồi. Anh thử cầu cứu nghiệp đoàn của mình xem sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.