SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 5 - Trang 218

"Tất nhiên tôi có thể dễ dàng nắm lấy tay anh vì chúng ta đã cùng trải

qua hành trình dài bên nhau, nhưng..."

Holo lên tiếng, khuôn mặt bỗng chốc phảng phất nỗi buồn.

"Chẳng phải có một nhà thơ đã hát rằng 'tôi muốn sống mãi với thuở

mới gặp nhau' hay sao?"

Lawrence những tường Holo lại giở trò trêu ghẹo như ngày thường,

nhưng ý nghĩ ấy chỉ lóe lên trong đầu anh chưa đến một giây.

Anh chợt ngỡ ngàng trước câu nói như nhận thức được thời khắc kết

thúc hành trình đã điểm, như ao ước được quay ngược thời gian của Holo.

Dẫu trông cô luôn hướng đến tương lai, nhưng sự thật không phải như

thế.

Dù vậy, anh thực sự vui sướng khi cô không thốt lên rằng cô muốn

quay về những ngày tháng vui vẻ ban đầu, tại ngôi làng mà mình từng cư
ngụ mấy trăm năm, hay là quay về thời điểm trước đó nữa, lúc cô vẫn chưa
rời quê hương lên đường ngao du.

Niềm hạnh phúc giúp anh bất chấp sự ngượng ngùng, nhẹ nhàng di

chuyển bàn tay mà Holo đang nắm lấy, luồn những ngón tay mình vào kẽ
tay cô để chúng đan vào nhau, và cuối cùng, anh không quên mở miệng lên
tiếng.

"Có thể cô cảm thấy quay ngược thời gian là chuyện tốt, nhưng nếu cứ

mãi như lúc mới gặp nhau chắc tôi sẽ ngã quỵ vì lao lực mất thôi."

Holo khẽ tựa vào người anh khi họ bước xuống cầu thang.

"Gì chớ, tôi sẽ ở bên cạnh anh cho đến thời khắc cuối cùng nên cứ an

tâm đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.