SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 5 - Trang 260

Có hai loại truyện cổ tích được phân chia rõ rệt trong thế giới này. Một

loại mà trong đó nhân vật sẽ sống hạnh phúc và một loại thì không.

Dù thực chất truyện cổ tích phải được chia làm bốn loại, nhưng hai

dạng còn lại quá khó khăn để con người thêu dệt nên, và quá khó hiểu để
loài người đầy khiếm khuyết có thể khai thông.

Nếu có kẻ nào đó có khả năng sáng tạo ra và đọc chúng, thì đấy chẳng

là ai khác ngoài thánh thần. Thực tế Giáo hội đã hứa điều này tại thế giới
sau khi chết đi.

"Câu chuyện cổ tích nơi người ta sống hạnh phúc viên mãn về sau."

Holo chậm rãi bước đi trong lặng lẽ, cầm lên bình rượu nho được đặt

cùng với hành lý nơi góc phòng. Khi cô ngoái nhìn lại, trên khuôn mặt ấy là
một nụ cười.

"Thứ đó không tồn tại. Tất nhiên, những cuộc trao đổi với anh rất vui.

Thực sự, thực sự rất vui. Đến mức mà tôi muốn ăn tươi nuốt sống anh
luôn."

Nếu Lawrence nghe thấy Holo nói những lời này vào thời điểm họ

mới gặp nhau trong lúc nhìn vào đôi mắt se khít màu hổ phách ánh sắc đỏ
ấy, hẳn anh đã cảm thấy sững sờ.

Nhưng lúc này anh thậm chí còn không mảy may dao động.

Câu nói khi đó, khi Holo bảo rằng muốn sống mãi với thuở mới gặp

nhau, xuyên vào lồng ngực anh đau nhói.

"Nhưng dẫu cho món ăn có ngon đến mức nào đi nữa, sẽ ra sao nếu

ngày qua ngày chỉ có độc một món để ăn? Người ta sẽ ngán tận cổ đúng
không? Và điều phiền phức ở đây là nếu muốn cảm nhận nhiều niềm vui
mới lạ hơn, tôi buộc phải thúc ép những cuộc trao đổi nhiều và nhiều hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.