tới bốn chục lần. Nhưng bạn đừng thất vọng. Cứ tiếp tục đi, cứ tiến tới. Bạn
sẽ thành công. Kiên tâm thì không khi nào thất bại. Bảo rằng trí óc bạn
không thể tập trung vào một tư tưởng là không có căn cứ. Bạn có nhớ, buổi
sáng đó, nhận được một bức thư khiến bạn lo lắng, cân nhắc kỹ lưỡng khi
trả lời không. Hãy chú ý hết vào việc hồi âm, không cho óc mình nghỉ ngơi
một phút nào suốt cho tới khi tới sở, tới nơi bạn ngồi ngay xuống, lấy giấy
trả lời. Đó là trường hợp mà hoàn cảnh buộc bạn phải có năng lực rất cao
để tự điều khiển một cách chuyên chế. Bạn không cho phép óc bạn "lơ mơ"
được, buộc nó phải làm công việc của nó và nó đã làm xong.
Nhờ tập trung tư tưởng đều đều (muốn vậy chỉ cần kiên nhẫn, ngoài ra
chẳng có bí quyết nào khác) bạn có thể sai khiến óc bạn như nhà độc tài,
bất kỳ lúc nào, bất kỳ ở đâu. Dễ tập lắm. Nếu buổi sáng, bạn bước lên xe
với cặp tạ để luyện bắp thịt hoặc trọn bộ Bách khoa mười cuốn để học
thêm, thì người ta chú ý đến bạn ngay. Còn đi trên đường hoặc ngồi trong
góc xe mà tập trung tư tưởng thì ai mà biết được? Có thằng tướng ngu nào
cười bạn đâu?
Tôi không cần biết bạn tập trung tư tưởng vào cái gì, miễn bạn chịu luyện
cái bộ máy suy nghĩ của bạn là được. Nhưng nhất cử có thể lưỡng tiện thì
sao bạn không tập trung vào cái gì hữu ích? Chẳng hạn - đây chỉ là một thí
dụ thôi -chẳng hạn tập trung tư tưởng vào một chương của Marc Aurele hay
Epictete (hai triết gia La Mã thời cổ đại).
Xin bạn đừng tỏ vẻ mỉa mai khi nghe hai tên ấy. Riêng tôi, tôi nghĩ không
có gì hợp thời bằng những tư tưởng của Marc Aurele hay Epictete; sách của
hai ông rực rỡ những lý lẽ thông thường, áp dụng được vào đời sống hàng
ngày của hạng trung nhân như bạn và tôi. Buổi tối bạn đọc một chương đi -
thường ngắn lắm, không dài đâu - rồi sáng hôm sau tập trung tư tưởng vào
chương ấy. Bạn sẽ thấy kết quả.
Tôi có thể nghe óc bạn như nghe điện thoại ở nên tai tôi vậy. Tôi biết bạn
đương tự nhủ: "Cái anh chàng này, từ đầu sách tới cuối chương trước nghe