SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 385

- Là một trong tứ đại mỹ nhân của huyện Cao Mật Củng Tử Y!
- Củng Tử Y?
- Giám đốc nhà khách huyện!
À, thì ra là cô ta!
- Maria thông minh, linh lợi và rất hiểu ý người, hay là để cô ấy làm thư ký cho hội

trưởng nhé! Lão Mã nói với rất nhiều ẩn ý.

- Chuyện này bàn sau. Tôi lãnh đạm nói.
Thái độ của tôi khiến Maria cảm thấy bị xúc phạm. Nó liếc nhìn đám đông đang hò

reo, nhảy múa và nốc bia trên quảng trường, nói bằng tiếng của loài chó lẫn tiếng Anh:

- Các anh ở Cao Mật này sống thật mọi rợ. Chó Bắc Kinh chúng tôi khi cử hành

“party” dưới trăng thường chỉ có ca hát, “dance”, bàn chuyện văn chương nghệ thuật.
Nếu có uống cũng chỉ uống một ít rượu vang đỏ hoặc là nước hoa quả, có ăn cũng chỉ
là một ít lạc, điều, đâu có giống bọn họ... Ông xem đám lông đen bụng trắng kia kìa...

Trước mắt tôi là một con chó bản địa đang ôm ba chai bia, ba thanh xúc xích ra một

chỗ trống, đường hoàng đặt xuống và vừa nhai vừa nốc bia ừng ực. Hình như chung
quanh nó chẳng có ai cả vậy, chỉ nhai, nuốt và uống với một niềm khoái lạc vô bờ.
Nhiều con khác đã say, ngửa mặt lên trời nhìn trăng và hú dài, có đứa nói huyên thuyên
loạn xạ. Tất nhiên tôi không bằng lòng với bọn này nhưng cũng không thích cách nói
và cách nghĩ theo lối tiểu tư sản của Maria.

- Nhập gia tùy tục thôi cô em ạ! Cô đã đến Cao Mật, bước đầu tiên là phải học để

biết cách ăn uống của thế giới loài chó ở đây.

Tôi ngẩng đầu nhìn trăng, biết là trời đã sắp sáng. Mùa hè ngày dài đêm ngắn, chỉ

khoảng một giờ nữa là chim chóc sẽ hót vang, những người tập thể dục buổi sáng sẽ
ngập tràn quảng trường này. Tôi vỗ vai lão Mã nói:

- Giải tán thôi!
Lão Mã vứt chai bia, ngẩng đầu nhìn trăng và phát ra một tràng tín hiệu. Đám đông

vội vã vất chai bia đang ôm trong lòng, cho dù say hay chưa say đều ngồi ngay ngắn để
nghe tôi nói. Tôi nhảy lên bệ đá, tuyên bố:

- Hội nghị đêm nay kết thúc tại đây. Ba phút sau, nhất thiết không còn ai được ở lại

trên quảng trường này. Thời gian hội nghị tiếp sẽ định sau, bây giờ thì giải tán!

Lão Mã phát tiếp một tràng tín hiệu, chỉ thấy đám đông với những cái bụng lặc lè

chạy tỏa ra khắp bốn phương tám hướng. Có đứa quá say chạy xiêu xiêu vẹo vẹo, có
lúc ngã lăn ra, rồi bò, rồi trườn nhưng cuối cùng cũng rời khỏi quảng trường. Chị ba và
chồng đặt ba đứa con nhỏ vào một chiếc xe đẩy tuyệt đẹp do Nhật Bản sản xuất, một
đẩy một kéo chạy như bay, ba đứa trẻ bám vào thành xe thích chí hét vang. Chỉ chưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.