SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 404

Thu Hương là người đầu tiên chạy đến, định ôm lấy Hợp Tác, nhưng đôi tay đang

giơ lên bỗng khựng lại. Tôi ngắm nghía cái thân hình xưa kia vốn thon thả nay đã béo
phị của bà ta. Đưa tay vuốt vuốt cái váy có những vòng tròn màu trắng của Hợp Tác, bà
ta reo lên:

- Đây là con gái của tôi đây sao? Thế mà tôi cứ ngỡ là tiên giáng phàm chứ!
Mẹ ông chống gậy bước đến, dò từng bước một cách khó khăn, hình như nửa người

của bà ấy đã bị liệt. Đưa cánh tay yếu ớt về phía vợ ông, bà hỏi:

- Khai Phóng đâu? Cháu nội yêu quý của ta đâu?
Tiểu Hồ mở cửa lôi những hộp quà xuống. Tôi tung chân vọt ra ngoài.
- Đây là chó bốn à? Trông cứ như một con trâu nghé.
Khai Phóng hình như không muốn rời khỏi xe. Mẹ ông hướng về phía chiếc xe nói:
- Khai Phóng của bà... Cho bà xem nào! Nửa năm không gặp, xem đã lớn được bao

nhiêu nào?

Nó miễn cưỡng chui ra, rất lễ phép hướng về bố mẹ ông nói lí nhí:
- Cháu chào ông bà nội!
Bố ông nắm tay, kéo nó lại phía mình. Hai cái mặt xanh, một cái nhăn nheo nhợt

nhạt, một cái sáng ngời, lấp lánh bên cạnh nhau hoàn toàn tương phản.

- Bố Khai Phóng sao không về cùng? Mặt Xanh lớn hỏi.
- Anh ấy đi họp trên tỉnh rồi bố ạ! Vợ ông do dự rồi nói.
Vợ ông quay sang dặn Tiểu Hồ đúng ba giờ chiều đánh xe về đón chúng tôi. Mọi

người vây lấy vợ con ông, tay ôm quà kéo nhau vào nhà. Ông tưởng tôi cô độc à?
Không đâu! Trong khi cả nhà ông đang hưởng niềm vui gặp gỡ thì một con chó chạy
ngang trước cổng. Một mùi thân thiết thoang thoảng. Anh cả! Tôi hoan hỷ kêu lên. Chó
bốn! Chó bốn của anh! Anh ấy cũng cực kỳ xúc động. Tiếng kêu của chúng tôi làm mọi
người chú ý. Mẹ ông xúc động nói:

- Hai anh em nó dễ có đến tám năm mới gặp lại nhau. Tám năm của chó là nửa đời

người.

- Đúng thế! Lúc này Hoàng Đồng, bố vợ ông, mới có cơ hội mở miệng: Chó sống

hai mươi năm bằng con người sống trăm tuổi!

Tôi và anh cả chúi mũi vào nhau, ngửi nhau, cắn nhau rồi ôm nhau ngã lăn ra đất.

Loài người các ông có hiểu được cách biểu hiện tình cảm của loài chó chúng tôi không
nhỉ?

- Chó bốn! Anh cứ nghĩ là cả đời này anh không còn cơ hội gặp em nữa. Anh và chó

hai nhớ em và chó ba lắm.

- Anh hai đâu? Tôi ngước mũi lên và chuẩn bị truy tìm mùi vị anh ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.