SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 409

- Trên phương diện kinh tế mà nói, đôi giày một nghìn tệ đổi lấy chín con cá nhỏ là

một việc xuẩn ngốc, nhưng về phương diện đạo lý mà xem, để chiêu đãi khách quý,
không tiếc ngàn vàng đổi lấy vật mọn đãi khách là hành vi của bậc chính nhân quân tử.
Tổng hợp lại, bố không biểu dương, cũng chẳng phê bình con. Điều bố biểu dương là
con nói lời biết giữ lấy lời. Đổi là đổi, không ân hận!

- Thế nào hả mẹ? Tây Môn Hoan đắc ý nhìn mẹ rồi đưa xâu cá cho Nghinh Xuân:

Bà nội làm cá đãi khách nhé!

- Anh làm hư nó cho mà xem! Hỗ Trợ nói rồi quay về phía Tây Môn Hoan, quát lớn:

Ông tướng! Vào nhà thay quần áo mau lên! Ăn mặc thế trước khách quý, không xấu hổ
à?

Lúc này, Kim Long đã để ý đến tôi, nhìn đôi mắt, tôi biết ông ta đang thán phục tôi.

Quay sang con trai anh, ông ấy nói:

- Cháu Khai Phóng! Xem mặt cháu, bác biết cháu không phải là người ưa hưởng

thụ. Bố là phó huyện trưởng, cháu nhất định sẽ là tỉnh trưởng!

Rồi ông an ủi Mã Cải Cách:
- Cháu trai đứng thẳng lưng lên đừng sợ sệt, không buồn rầu! Chuột còn có cái ăn,

cháu không thể chết đói.

Người tiếp theo được ông ấy quan tâm là Bảo Phượng:
- Không nên tự hành hạ mình, người chết không thể sống lại, nếu nói đau buồn, anh

đây cũng chẳng kém gì em. Mã Lương Tài chết anh đây như mất một cánh tay!

Và người cuối cùng là Hợp Tác, ông ấy cao giọng:
- Em dâu, anh phải uống với cô một chén. Ngày ấy, để chúc mừng luận chứng kinh

tế của anh được thông qua, anh đã đặt tiệc mừng ở lầu Thiên Cung. Anh đã làm cho
Giải Phóng phải sợ hãi. Hồng Thái Nhạc đúng là chẳng ra gì, ngoan cố một cách đáng
thương. Lần này bị quản thúc để cho lão nhận ra chân lý!

Trong bữa cơm, vợ ông không thờ ơ cũng không nhiệt tình, cố giữ tư cách của một

phu nhân huyện trưởng. Cách thức Kim Long mời rượu, nói năng thể hiện rõ ý thức gia
trưởng và có tiền. Nhưng sinh động nhất vẫn là Tây Môn Hoan. Thằng bé có vẻ quen
thuộc với những cuộc nhậu nhẹt, Kim Long lại chẳng ngăn cản nên nó có vẻ quá tự tin
đến độ ngông nghênh. Nó rót đầy hai ly rượu cầm đến trước mặt Khai Phóng, nói:

- Khai Phóng! Uống xong chén rượu này, tôi có chuyện muốn nói...
Con trai ông liếc mắt về phía mẹ.
- Không cần phải nhìn dì hai như vậy... chuyện đàn ông, chúng ta tự biết với nhau.

Nào, cạn một ly!

- Hoan Hoan! Được rồi đấy! Hỗ Trợ quát nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.