SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 65

Chuyện của bọn trẻ vẫn chưa bắt đầu. Màn kịch giữa chúng mười năm sau mới trở

thành cao trào, chưa đến lượt chúng làm nhân vật chính lúc này.

Bây giờ sẽ là lúc một nhân vật chủ yếu xuất hiện. Anh ta mặt như quả táo, ánh mắt

sáng rực, đầu đội mũ lính, mặc áo bông, trước ngực có đeo hai tấm huân chương, túi áo
lúc nào cũng giắt một cây bút máy, mang bao tay sáng lấp lánh. Anh ta đi trên cặp nạng
vì chân phải đã cụt từ đầu gối trở xuống, cái quần màu vàng bị túm lại ở chỗ chân cụt.
Tuy chỉ có một chân, song cái chân lành lặn lại mang một chiếc giày da rất mới. Anh ta
họ Bàng tên Hổ. Mọi người, kể cả Tây Môn Lừa tôi đối với anh ta đều có chút nể trọng.
Trong những năm này, người như anh ta chỉ có thể là một anh hùng quân tình nguyện
trong cuộc chiến tranh Triều Tiên trở về.

Người anh hùng này đang đi về phía Mặt Xanh, đôi nạng gỗ lộp cộp trên nền sân lát

đá, cái chân lành đi lại trông rất khó khăn, còn nửa cái chân kia đu đưa chiếc ống quần.
Đứng trước mặt ông chủ, anh ta hỏi:

- Nếu tôi đoán không nhầm, anh chính là Mặt Xanh?
Những thớ thịt trên mặt ông chủ co co giật giật, im lặng thừa nhận.
- Chào chú tình nguyện quân, chú tình nguyện quân muôn năm! Cái mồm nhanh

nhảu của Lam Giải Phóng hét vang, chạy vụt từ nhà ra, nói liếng thoắng nhưng ẩn chứa
một sự kính nể: Chú nhất định đã lập được chiến công, là một anh hùng. Chú tìm bố
cháu có việc gì thế? Bố cháu rất ít nói, có việc gì chú cứ hỏi cháu, cháu là người phát
ngôn của bố cháu!

- Câm miệng đi, Giải Phóng! Mặt Xanh nạt: Người lớn nói chuyện, trẻ con không

được chen mồm vào!

- Không hề gì! Anh hùng cười khoan dung: Cháu là con trai của Mặt Xanh, là Lam

Giải Phóng có phải không?

- Chú biết bói à? Giải Phóng hỏi một cách kinh ngạc.
- Chú không biết bói, song biết xem tướng. Người anh hùng cười tinh quái, song sau

đó nghiêm mặt lại, dùng nách kẹp lấy cái nạng, hoa hoa tay trước mặt Mặt Xanh, nói:
Ông anh! Tôi là Bàng Hổ, được khu mới cử về làm chủ nhiệm hợp tác xã tiêu dùng. Vợ
tôi là Vương Lạc Vân, làm ở cửa hàng bán nông cụ.

Ngớ người một lúc, Mặt Xanh vội vàng bắt tay Bàng Hổ, nhưng nhìn điệu bộ cũng

như ánh mắt của ông ta, Bàng Hổ biết ông ta vẫn chưa hiểu ra chuyện gì. Anh ta hướng
về phía cổng, gọi to:

- Nào các người, vào cả đây!
Một người đàn bà béo tròn ôm một đứa bé gái trông rất xinh xắn từ cổng lớn bước

vào. Cô ta mặc đồng phục màu xanh, trên sống mũi còn đeo một đôi kính gọng trắng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.