SỐNG HAY CHẾT - Trang 222

36

Audie đã chờ hai tiếng bên ngoài căn hộ của Bemadette, quan sát con phố và
theo dõi các ô cửa sổ tối tăm, nửa mong đợi nhìn thấy đội SWAT

*

ẩn nấp ở

cầu thang và bóng dáng các tay thiện xạ trên mái nhà. Hoàng hôn dần buông
xuống, cả khu phố loang lổ những vệt tối như thể có các đám mây đen lác
đác bay ngang qua mặt trời.

Người dân cứ đi đi về về. Một phụ nữ bỗng đi ngang qua anh, dắt theo

một con chó không tình nguyện đi bộ, hoặc nó quá lười không buồn đánh
hơi vòi cứu hỏa bên đường hoặc quá béo, không thể ghếch chân lên tè được.
Một người đàn ông cao gầy, mặc đồ đen, vừa hút thuốc vừa khom người,
nhìn chằm chằm xuống mặt đất như thể đang đọc dòng chữ viết bằng phấn
trên nền xi măng giữa hai chân.

Audie băng ngang đường, cố tỏ ra tự nhiên như một người dân trong

khu vực, dù anh cũng chẳng biết mình thuộc về nơi nào. Có rất nhiều ô tô
đậu trong các ô đỗ xe giữa đám cây bụi bặm và bãi cỏ xanh mướt trông
giống màu hóa học hơn là xanh tự nhiên. Audie dừng lại bên cạnh một chiếc
xe được phủ bằng tấm bạt nhựa màu xanh đang gợn lên trong gió như thể có
vật sống nào đó bên dưới. Cúi xuống lần vào bên trong lớp vải bạt, anh sờ
soạng từng vành lốp xe để tìm chìa khóa. Bemadette đã hứa mà. Có thể chị
ấy đã thay đổi suy nghĩ. Anh tìm lại lần nữa, nằm sấp xuống đất. Một tia
sáng màu bạc thu hút ánh mắt anh. Chiếc chìa khóa đang nằm trên mặt
đường nhựa, ngay sát bánh xe. Anh trườn ra bên dưới khung xe.

Nghe tiếng bước chân trên vỉa hè đằng sau lưng, anh liền ngồi dậy, cho

là sẽ có hàng chục khẩu súng đang chĩa vào mình. Nhưng chỉ có người đàn
ông phát ra tiếng bước chân đang đứng ngay trước mặt anh, chắn hết ánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.