SỐNG HAY CHẾT - Trang 221

“Đấy là bọn cớm nói thế. Tôi cho là mình phải được ít nhất một nửa số

đấy.”

“Vì sao?”
“Vemon đã hứa sẽ chia phần cho tôi ngay cả khi tôi không thể tham gia

vụ cướp. Giờ nhìn tôi xem - làm công việc lau chùi khốn kiếp và trông giữ
công chúa Fiona này.”

Cô bé ngước lên, gọi to bằng giọng nhõng nhẽo. “Cháu đói rồi.”
“Ra máy tự động mà mua gì đi.”
“Cháu không có tiền.”
Rabbit lục lọi trong túi. Chỉ có duy nhất tờ hai mươi đô ban nãy. Gã

nhìn Moss. “Có đồng nào nhỏ hơn không?”

Moss đưa cho gã tờ năm đô. Con bé cầm lấy và hất tóc ra sau. Rabbit

nhìn con bé bước đi.

“Mày vừa nói mẹ nó đang ở đâu?”
“Chỗ làm việc.”
“Có lẽ mày nên nhìn xuống sàn nhà thì hơn.”
“Nhìn chẳng có gì sai cả,” Rabbit cười nhăn nhở. “Rồi tôi sẽ về nhà và

vui vẻ với mẹ nó cả đêm.”

Moss chộp lấy cổ áo gã, kéo mạnh đến nỗi khuy áo bị tung ra, văng

xuống sàn nhà. Đầu ngón chân Rabbit quờ quạng tìm điểm tựa. “Tôi chỉ nói
đùa thôi,” gã rên rỉ. “Óc hài hước của anh đi đâu rồi hả?”

“Tao nghĩ nó đã bay mất vì ghê tởm mày. Có lẽ tao nên biến khỏi đây

để nó còn quay lại.”

Moss ấn gã xuống ghế, bước ra khỏi phòng tập, đi ngang qua con bé ở

chân cầu thang. Nó đang ăn khoai tây chiên và liếm ngón tay.

Anh dừng bước. Quay người lại. “Gã kia có từng chạm vào cháu kiểu

sàm sỡ không?”

Con bé lắc đầu.
“Nếu hắn làm thế thì cháu sẽ làm gì?”
“Cắt “cái đó” của ông ta.”
“Giỏi lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.