SỐNG HAY CHẾT - Trang 148

“Lâu rồi chúng tôi không gọi như vậy nữa,” luật sư nói.
“Vậy chúng ta nên gọi thế nào?” Doanh nhân hỏi.
Pinatas

[42]

, tên cướp thô bỉ nói. “Phang thật mạnh và họ sẽ xả ra đầy

người anh.”

Bọn họ cười hô hố. Audie không nói gì. Họ chơi thêm vài ván nữa.

Uống rượu. Ăn. Anh vẫn giữ tỉnh táo. Belita mang thêm thức ăn tới. Tên
cướp đặt tay lên đùi cô rồi trượt vào giữa hai chân. Cô co rúm người và nhìn
Audie lần đầu tiên. Xấu hổ. Nhục nhã.

Tên cướp kéo cô ngã vào lòng mình. Cô vung tay định tát gã nhưng bị

gã túm lấy, vặn cổ tay cô đến khi cô bật khóc và không khách sáo hất cô
xuống sàn nhà. Audie xô mạnh lưng ghế, tay nắm chặt, sẵn sàng đánh nhau.

Urban can thiệp và bảo Belita đi vào bếp.
Tên cướp hít hít ngón tay gã. “Cô ta không biết đùa à?”
“Tôi nghĩ anh nên xin lỗi cô ấy,” Audie nói.
“Tao nghĩ mày nên ngồi xuống và ngậm mồm lại,” tên cướp đáp trả. Gã

nhìn Urban. “Ông chơi cô ta chưa?”

Urban không đáp.
“Nếu chưa thì ông nên làm đi.”
“Chúng ta tiếp tục nào,” Urban nói rồi chia lượt bài khác.
Vào lúc hai giờ sáng, viên luật sư và gã doanh nhân đã về nhà. Audie

có một chồng chip

[43]

lớn trước mặt, nhưng tên cướp mới là kẻ thắng nhiều

nhất. Urban đã uống say. “Tôi ghét trò này,” ông ta quăng lá bài của mình
xuống.

“Nếu tôi cho ông một cơ hội để lấy lại tất cả thì sao?” Tên cướp nói.
“Ý anh là gì?”
“Cược tất cả, một lá bài.”
“Tôi không đặt tất cả tiền của mình vào một vận thua đâu.”
“Cược cô gái kia.”
“Cái gì?”
“Cô giúp việc của ông.” Gã vốc một nắm chip rồi thả chúng rơi xuống.

“Nếu thắng, ông sẽ lấy lại tất cả. Tôi thắng, tôi sẽ ở cùng cô gái đó đêm
nay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.