SỐNG HAY CHẾT - Trang 232

với bài hát, dùng kỹ thuật trượt dây trên đàn ghitar, tạo ra thứ âm thanh như
thể ai đó đang giẫm lên lưng con mèo sống.

Moss len lỏi giữa những bờ vai, ngang qua một bàn toàn phụ nữ mặc áo

phông màu hồng cùng váy xòe ba lê giống hệt nhau. Một trong số họ đội mũ
trùm đầu của cô dâu và đeo tấm bảng hình chữ L trước ngực. Cô ta đang
xoay tròn trên sàn nhảy, mỗi tay cầm một chai bia.

Tìm được chỗ trống, anh liền đứng tựa lưng vào tường, một chân chống

lên, gật gù theo tiêng nhạc. Bất chợt anh cảm thấy túi quần mình rung lên,
nhưng phải mất một lúc anh mới nhận ra điện thoại đang phát ra âm thanh lạ
lùng. Moss liền sờ soạng bấm phím bên phải, ngón tay quá to so với bàn
phím bé tí. Anh thận trọng áp điện thoại lên tai, cố nghe nhưng chẳng nghe
được gì giữa tiếng nhạc chát chúa.

“Giữ máy,” anh nói rồi xô đẩy đám đông, len lỏi vào nhà vệ sinh. Chui

vào một ngăn. Mặt sau của cánh cửa được trang trí bằng những hình vẽ theo
phong cách nghệ thuật đường phố cùng hình ảnh bộ phận nhạy cảm. Ai đó
nguệch ngoạc dòng chữ: Tôi đã đánh mất tuổi thơ vui vẻ vì theo đuổi thứ tội
lỗi này.

“Tôi cho là anh đang tìm kiếm Audie Palmer?” Một giọng nói vang lên
“Có lẽ tôi sắp tìm ra cậu ấy.”
“Chắc hắn đang ở cùng Beach Boys hả?”
Moss muốn ném cái điện thoại vào bồn cầu và giật nước cho nó trôi đi

như một cục phân.

“Palmer đã được tìm thấy,” giọng nói tiếp tục. “Tôi muốn anh đến đón

hắn.”

“Cậu ấy ở đâu?”
“Tôi sẽ nhắn chỉ dẫn cho anh.”
“Ông sẽ làm gì?”
“Gửi tin nhắn, đồ con lợn!”
“Nếu đã tóm được Audie, ông còn cần tôi nữa làm gì?”
“Anh có muốn tiếp tục bóc lịch không?”
“Không.”
“Thế thì làm như anh được bảo đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.