SỐNG HAY CHẾT - Trang 397

Cả hai rơi vào trạng thái im lặng ngột ngạt cho đến khi Desiree thay đổi

chủ đề và hỏi về ông già đã tìm được đứa trẻ.

“Nơi ở của Theo McAllister được dựng cách xa rìa đường,” Moss giải

thích, “nhưng đủ gần để ông ta có thể nghe được tiếng súng nổ và nhìn thấy
chiếc xe bị bốc cháy. Ông ta tìm được thằng bé vào ngày hôm sau.”

Moss lơ đãng gõ nhẹ lên vô lăng. Desiree thích đàn ông có bàn tay to.
“Chính lúc ấy tôi đã nghĩ: Nếu thằng bé là con của người phụ nữ đó,

người mà không bao giờ được nhận dạng, thì sao?”

“Làm sao anh biết về cô ấy?”
“Tôi đọc báo.”
“Tôi đã biết tên cô ấy.”
Moss liếc nhìn cô.
“Belita Ciera Vega.”
Lông mày anh trợn ngược lên.
“Anh đã nghe cái tên này rồi à?”
Moss quay sang nhìn đường. “Audie thường gặp ác mộng. Không phải

đêm nào cũng có, nhưng khá thường xuyên, cậu ấy bật dậy trong tiếng la
hét, luôn gọi một cái tên: Belita. Tôi đã từng hỏi về cô ấy, nhưng Audie bảo
đấy chỉ là mơ.” Anh lại nhìn Desiree. “Cô có nghĩ cậu ấy chính là bố đẻ của
thằng bé không?”

“Theo giấy khai sinh thì không phải.”
Desiree chìm vào im lặng, bắt đầu lắp ráp các mảnh ghép vào bức tranh

trong đầu. Audie và Belita kết hôn ở một nhà thờ tại Las Vegas. Năm ngày
sau họ xuất hiện ở Texas. Nếu Audie thuộc băng cướp, vậy anh ta mang theo
vợ và thằng bé để làm gì? Nhiều khả năng họ là những người ngoài cuộc -
vô tình bị cuốn vào vụ cướp. Có lẽ Audie và đứa bé bị bắn ra ngoài do lực
tác động, hoặc họ dừng lại bên đường và không có ở trong xe. Sẽ chẳng ai
đứng ra nhận thi thể của Belita. Audie bị hôn mê. Đứa trẻ thì còn quá nhỏ.

Moss phá vỡ sự im lặng. “Tại sao Audie không nói với ai về đứa bé?”
“Có lẽ bọn họ đã đe dọa anh ta. Cũng có thể họ đe dọa thằng bé.”
Moss huýt sáo qua kẽ răng. “Chắc chắn là vì đứa bé quý hóa đó.”
“Tại sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.