SONG HOA ĐIẾM ĐỒNG NHÂN - SƯƠNG HOA DẠ NGÂM - Trang 143

“Điện hạ, ngài một mình ra kinh như vậy, thật sự rất lỗ mãng” Yam thấy

những người khác không nghe được bọn họ đối thoại, mới hạ giọng nhẹ
nhàng trách cứ.

Vương cười cười, nói: “Bởi vì thật sự lo lắng cho Hồng Lân ngươi a.

Lần này ngươi đi lâu như vậy, vẫn luôn bặt vô âm tín, trẫm sợ ngươi xảy ra
chuyện gì”

Yam ôn nhu nói: “Điện hạ, ta đã không còn là tiểu hài tử. Ngài không

cần lo lắng cho ta, phải tin tưởng ta a”

Vương chính là cười không nói gì.

Yam dừng một chút, nhẹ giọng nói: “Kỳ thật thấy điện hạ đi tìm ta, trong

lòng ta cũng thật cao hứng” Nói xong còn giống như có chút thẹn thùng, cúi
đầu.

Vương thực thích sự thay đổi của Hồng Lân. Thầm than hắn rốt cuộc

cũng trưởng thành đến lúc có thể nói ra loại lời nói này.

Trước kia Hồng Lân luôn nghiêm trang, thật cẩn thận, thường xuyên làm

cho Vương cảm thấy được không biết nên làm như thế nào lấy lòng mới có
thể khiến hắn cao hứng.

“Hồng Lân a, nếu trẫm đã xuất cung, chúng ta cũng không cần gấp gáp

trở về” Vương rất muốn ở cùng một chỗ với Hồng Lân nhiều một chút. Hơn
nữa ở ngoài cung, cảm giác càng thêm tự do, không có trói buộc.

Yam đột nhiên nói: “Tốt. Điện hạ, ngài theo ta đến đây, ta đưa ngài đến

một nơi” Nói xong quay đầu ngựa lại, rời khỏi đường cái, hướng về phía
vùng thảo nguyên vừa rồi chạy đi.

Vương đi theo phía sau hắn. Ba gã Kiện Long Vệ nhìn nhìn lẫn nhau,

đều ngầm hiểu mà rơi về phía sau xa hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.