SONG HOA ĐIẾM ĐỒNG NHÂN - SƯƠNG HOA DẠ NGÂM - Trang 355

khó chịu…”

Bên người không có tiếng trả lời, cũng không có ôn nhu hôn môi cùng

quan tâm hầu hạ mỗi buổi sáng, Vương lại kêu một tiếng: “Hồng Lân?” Y
giương mắt nhìn, chỉ thấy bên cạnh chính mình trống rỗng, băng lương
lương (lạnh giá), gối đầu của Hồng Lân cũng không có một tia dấu vết đêm
quá có người chạm đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.