SONG HOA ĐIẾM ĐỒNG NHÂN - SƯƠNG HOA DẠ NGÂM - Trang 370

Vương trầm giọng nói: “Mau đem thế tử ôm đến, trẫm hống hống hắn,

ôm hắn sái sái thái dương”

“Dạ” Hoàng nội cung đang chờ những lời này.

Cũng không biết sao lại thế này, từ sau khi Hồng Tổng quản rời cung,

tiểu thế tử thật giống như đã đánh mất hồn, động bất động (hở chút) liền
khóc lớn không ngừng, trừ bỏ Vương, ai đều dỗ không được. Hơn nữa sức
lực gào khóc cũng không phải là nhỏ, liên tục gắng sức cùng lực phá hoại
ngay cả Vương hậu cũng chịu không nổi, tuy rằng là thân sinh cốt nhục,
mẫu tử liên tâm, nhưng vừa nghe đến tiếng khóc của tiểu thế tử, Vương hậu
cũng sợ tới mức quay đầu vội vàng chạy về trung điện.

Vài nội cung ôm tiểu thế tử đi vào hậu hoa viên.

Vương xa xa nghe được tiếng khóc lực xuyên thấu rất mạnh của nhi tử,

trong lòng không khỏi nhất ninh (nhéo 1 cái), khẩn trương bước nhanh đón
lấy.

Anh nhi không đến ngũ nguyệt bộ dáng nhìn qua giống như đã bán tuế

(nửa tuổi), bộ dạng thập phần thông minh đáng yêu, làn da bạch bạch nộn
nộn phối với thủy đương đương hắc nhãn (mắt nước long lanh ^^”), nói có
bao nhiêu đáng yêu có bấy nhiêu đáng yêu. Nhưng là gần nhất tính tình trở
nên cổ quái, làm cho nội cung hầu hạ bé đều là “khóc” đến biến sắc.

“Ai nha, tiểu bảo của trẫm đây là làm sao vậy? Mau cho phụ vương ôm

một cái”

Vương đem hài tử ôm vào trong lòng, Vương Duyên tiểu thủ ngắn ngủn

phì phì lập tức quơ lên, ủy khuất đem mặt chôn ở trong lòng phụ vương.

“Làm sao vậy tiểu bảo? Phụ vương ôm ngươi sái sái thái dương được

không?” Vương kiên nhẫn dỗ dành hài tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.