SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 121

đề này. Cô chính là thích kiểu yên lặng làm việc, tạo ra giá trị chứ không
phải là mỗi ngày đều hò hét khẩu hiệu nỗ lực vì ước mơ.

Sở Du cúp điện thoại, tìm lại đoạn trailer làm giữa chừng từ trong máy

tính, may là cô không có thói quen xóa dữ liệu, không cần làm lại từ đầu.
Cô mở thư mục ra, tiếp tục biên tập, đem mỗi một phân cảnh của tài liệu
thực tế dựa theo cảm giác của mình sắp xếp thật tốt lại lần nữa.

Thật ra thì cô có thể đoán được vì sao Bạch Thanh phải nói những lời

đó, một người phải chống đỡ áp lực khổng lồ không nhịn được nói ra hết
với người không tính là quen biết, sợ rằng họ đã thật sự bị bức đến bước
đường cùng rồi. Những tâm tình bàng hoàng, hoài nghi của anh ta khi lên
đại học Sở Du cũng có.

Khi đó, cô cảm thấy cái gì mình cũng không biết, cái gì làm cũng

không tốt, tương lai của cô không có gì hy vọng. Sau đó, cô dần dần nắm
được kỹ thuật biên tập, cảm thấy, có lẽ dựa vào cái này sẽ không chết đói,
về sau nữa cô càng ngày càng nhiều kinh nghiệm tổ chức các đêm liên
hoan, tiết mục, thuận lợi đi theo con đường biên đạo này.

Không phải là chưa từng bị lừa gạt, vấp ngã, đoạn đường này chẳng

qua chính là một quá trình kiểm tra đúng sai mà thôi. Sở Du không có ý
định an ủi Bạch Thanh, bởi đến cuối cùng, anh ta vẫn thành công. Trên thế
giới này, có rất nhiều người không thể đợi được cơ hội để thành công.

________________________

Mùa hè ở Đế đô đến nhanh thật, thời tiết trở nên khô nóng. Nhà

trường buổi trưa chuẩn bị canh đậu xanh, sư phó của phòng bếp xách thùng
canh đến từng tầng lầu, học sinh của mỗi tầng xếp hàng lấy canh. Hành
lang hơi hẹp, đội hình xếp hàng người đến người đi, vừa có chút chật chội
lại huyên náo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.