SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 123

"Cậu có mang áo khoác không? Mặc lên che lại một chút đi." Đồng

phục ướt lại gặp máy điều hòa rất dễ bị lạnh, hơn nữa, vải trắng khi bị ướt
liền dính sát vào người, mơ hồ cũng có thể thấy được đường cong cơ thể.
Bồ tử Hạo có chút lúng túng, tầm mắt hơi nghiêng (cũng không biết là anh
mình nghiên tầm mắt để thuận tiện ngắm hay để né)

"Không mang, lúc sáng cứ mặc như vậy rồi ra cửa thôi." Sở Du nhíu

mày một cái, thời tiết bây giờ rất nóng, bình thường cô đều không mang áo
khoác ra ngoài, không nghĩ tới hôm nay lại phát sinh chuyện như vậy.

Bồ Tử Hạo nghe vậy chần chừ một chút, từ phía sau tủ đồ lấy chiếc áo

khoác được xếp lại gọn gàng của mình ra, đưa cho Sở Du, có chút không
được tự nhiên, "Này."

"Tôi chưa mặc đâu, còn sạch" Bồ Tử Hạo sợ Sở Du ngại, lại bổ sung.

SỞ D nhìn chiếc áo cũng sửng sốt một chút, hơi do dự. Bồ Tử Hạo

thấy dáng vẻ chậm chạp không cầm lấy của cô, quơ quơ tay, nhíu mày, "Rốt
cuộc là cầm hay không cầm?"

Sở Du nhìn ánh mắt hắn sáng ngời mà chân thành, lại mang chút cảm

giác không được tự nhiên vì sợ bị từ chối, rốt cuộc vẫn nhận lấy áo mà
khoác lên, "Cảm ơn"

Cô khoác áo vào, cảm giác lạnh ở phần lưng không còn nữa, có điều,

cái áo hơi lớn, kéo kéo hai ống tay giống như đang hát opera vậy. Sở Du
xăn tay áo lên, nhìn khá hơn một chút rồi. Trên áo vẫn còn mùi bột giặt
thoang thoảng, có lẽ đây là áo khoác Bồ Tử Hạo bình thường đặt trong tủ
làm dự bị.

Bồ Tử Hạo nhìn Sở Du mặc áo khoác của mình, mới cảm thấy có

điềm gì đó không đúng. Hắn vai rộng chân dài, kích thước áo khoác cũng
tương đối lớn, bây giờ Sở Du mặc vào lại phá lệ thon nhỏ. Bồ Tử Hạo đột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.