SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 122

Sở Du đi qua chỗ mọi người xếp hàng, đến phòng làm việc tìm cô giáo

Ngô. Trong hành lang chật chội, phía trước như một bức tường người chắn
ngang, một nữ sinh vừa mới lấy canh xong, đang cẩn thận từ từ bưng đi thì
đột nhiên bị đụng một chút, cô hơi lảo đảo, chén canh lập tức hắt lên người
Sở Du.

"Thật xin lỗi! Thật xin lỗi! Quần áo của cậu..." Nữ sinh bưng chén

canh kia dường như cũng bị sự cố này hù dọa, tràn đầy áy náy, không
ngừng nói xin lỗi.

Sở Du không nghĩ tới mình lại xui xẻo như vậy, chén canh đậu xanh

vẫn còn hơi nóng, bị đổ vào chỗ lưng áo, vải vóc dính sát vào người, rất
không thoải mái. Cô giũ giũ vạt áo, chiếc áo đồng phục màu trắng giờ đây
nhuộm một mảng xanh nhạt của canh đậu xanh.

Sở Du nhìn đối phương gấp đến độ muốn khóc, thở dài, ngược lại

cũng không có tức giận, "Không sao, mùa hè, chút nữa sẽ khô thôi"

"Mình có khăn giấy, cậu lau một chút đi!" Nữ sinh kia thấy Sở Du

không tức giận, trong lòng càng thêm áy náy, lấy khăn giấy ra đưa cho cô.

"Cám ơn." Sở Du cầm khăn giấy lau lau trên chỗ dính canh, nhưng mà

cũng không hiệu quả bao nhiêu, cô dịu dàng cười, "Được rồi, cậu đi lấy
canh lại đi, mình không sao."

Vải áo ẩm ướt dính sát người, rất không thoải mái, Sở Du cũng không

biết làm sao với bộ đồng phục này, cũng không thể khô nhanh như vậy,
nhất là bây giờ cô vào lớp đang mở điều hòa, chỗ sau lưng nhất định sẽ bị
lạnh. Bồ Tủ Hạo ngồi bên cạnh phát hiện ra sự khác thường của Sở Du,
nhìn đến chỗ vết canh đậu xanh, có chút kinh ngạc: "Quần áo của cậu bị
sao thế?"

"Lúc đi ngang hành lang bị đổ canh vào người" Sở Du cuối đầu nhìn

chỗ bị ướt, mười phần bất đắc dĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.