SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 49

"Vậy tại sao cậu lại học?" Bồ Tử Hạo không nghĩ tới Sở Du sẽ hỏi

mình, trừng mắt nhìn, hỏi ngược lại. Sở Du thành tích trong lớp không tính
là xuất sắc, nhưng trình độ cũng không phải thấp.

"Bởi vì học tập là chuyện công bằng nhất thế gian này. Có rất nhiều

chuyện, không phải cứ cố gắng thì sẽ được báo đáp." Sở Du bình tĩnh trần
thuật. Sau này lớn lên, đạo lý này cô mới chậm rãi hiểu được. Cô nhìn thấy
rất nhiều người làm truyền thông đều chạy đến phương bắc (ở đây có lẽ là
Bắc Kinh), có người thực hiện được ước mơ, nhưng đại đa số đều phải
chôn vùi thanh xuân của mình tại thành phố rộng lớn này.

Giống như cậu khát vọng tình yêu, nhưng không phải cứ cố gắng thì

liền có thể thắng được tình yêu.

"Cách nói của cậu có hơi tiêu cực?" Bồ Tử Hạo nghĩ đến rất nhiều câu

trả lời, nhưng lại không ngờ đến Sở Du sẽ nói câu nói như vậy.

"Quả thật thành tích không hẳn là trọng yếu, nhưng học là chuyện đơn

giản nhất. Cái này làm không được, thì cũng đừng kỳ vọng sẽ làm tốt
chuyện khác. Cậu rất thông minh, tại sao lại không thử một lần?" Sở Du
cảm thấy Bồ Tử Hạo là một thanh niên tính khí trẻ con, chẳng qua còn đang
trong thời kỳ phản nghịch của thanh xuân, Hắn cũng không xấu, bất quá
còn ngây ngô dại dột, chưa được đánh thức thật sự.

Bồ Tử Hạo sửng sốt một chút, ngay sau đó mày đẹp nhướng lên, vừa

tức giận vừa buồn cười nói "Thầy giáo thì còn có thể được đi, cậu với tôi
ngang hàng nhau, lại cứ thế dạy đời tôi?" Bồ Tử Hạo hơi im lặng, Sở Du
vẫn còn nhỏ tuổi, lại như vậy nghiêm trang giáo dục hắn.

Sở Du nghe vậy, nghiêng đầu nhìn hắn một cái, cười nhạo một tiếng

"Anh bạn nhỏ, thứ tôi biết so với cậu, còn rất nhiều rất nhiều." Cô mắt đầy
ý cười, khoé môi hơi nhếch lên, giọng nhẹ nhàng cào nhẹ vào tim hắn một
cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.