SÔNG NGẦM - Trang 108

không tin, tôi có thể dẫn anh đi thăm quan, anh thử xem xem có phải là
sạch bóng không một hạt bụi không?"

Tiêu Vọng xua tay, "Thôi, tôi không có thời gian. Anh cứ làm việc của

anh đi, có việc gì tôi sẽ gọi."

Người quản lý ưỡn ngực, tức tối bỏ đi.
"Có tinh thần tự hào tập thể ra phết." Tiêu Vọng nói với giọng bất lực.

Anh quay người nhìn vẻ mặt u ám của Phương Mộc, "Sao thế? Hay là kiểm
tra lại xem?"

"Thôi." Phương Mộc thất vọng, "Chỗ này chắc là không điều tra được

gì đâu, qua phòng giám sát đi."

Phòng giám sát nằm ở tầng 2, khi Phương Mộc và Tiêu Vọng bước

vào, trong phòng chỉ có một nhân viên bảo vệ đang trực. Thấy có người
vào, anh ta vội vàng bỏ hai chân đang gác trên thành ghế xuống, đồng thời
tắt hình ảnh đang xem trên điện thoại di động đi. Dù vậy, Phương Mộc vẫn
nghe thấy tiếng nam nữ đang "vui vẻ".

Tiêu Vọng hiển nhiên là cũng nghe thấy, anh kéo một chiếc ghế ngồi

xuống, nét mặt hài hước.

"Không làm phiền anh chứ?"
"Không." Anh chàng bảo vệ chỉnh lại quần áo, "Các anh là…"
"Cảnh sát."
Trong lúc Tiêu Vọng hỏi han, Phương Mộc đưa mắt quan sát căn

phòng giám sát, trên vách tường bên trái là màn hình camera giám sát rất
lớn, mấy chục hình ảnh tuần tự hiện ra trên màn hình. Phương Mộc nhanh
chóng tìm thấy hình ảnh giám sát khu vực gần phòng 624. Xem được một
lúc anh phát hiện thấy mặc dù khách sạn này không ra gì, nhưng thiết bị
giám sát lại rất tốt, hình ảnh rõ nét trôi chảy, có thể dễ dàng nhận diện
những người trong băng ghi hình. Anh khẽ thở phào, nếu toàn bộ quá trình
hôm xảy ra vụ án được ghi lại, thì mọi việc đều rõ như ban ngày. Phương
Mộc chửi thầm trong đầu một câu, gạt tâm tư lại, chú ý lắng nghe cuộc đối
thoại giữa Tiêu Vọng và anh chàng nhân viên bảo vệ.

"Cảnh Húc, anh làm ở đây được bao lâu rồi?"
"Chưa được một năm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.