SÔNG NGẦM - Trang 163

"Bố cháu không làm việc xấu." Phương Mộc lên tiếng, anh cúi xuống,

vỗ nhẹ vào đầu Dương Dương, "Ông ấy đang giúp cảnh sát làm một nhiệm
vụ bí mật."

"Nhiệm vụ gì?" Dương Dương vẫn nửa tin nửa ngờ.
"Chú không thể nói cho cháu biết được, vì đây là nhiệm vụ bí mật."
"Thôi được, thực ra bố cháu rất giỏi đấy." Cậu bé có vẻ rất độ lượng,

"Thế cháu có phải giả vờ không quen chú và bố cháu không?"

"À, không cần đâu." Phương Mộc mỉm cười, "Cháu đi mua đồ ăn đi,

chú mời nhé."

Dương Dương hớn hở chạy đi. Gã Quỷ thở phào nhẹ nhõm, ngượng

ngùng nói "cảm ơn anh". Phương Mộc không đáp lời, anh lấy trong ví ra
năm tờ một trăm tệ đưa cho gã.

"Thù lao cung cấp thông tin."
Gã Quỷ không từ chối, thoải mái nhét luôn tiền vào túi, gã quay người

định đi thì bị Phương Mộc gọi lại.

"Đợi đã."
Gã Quỷ nhăn nhó, "Tôi đúng là không biết gì mà, cảnh sát Phương…"
"Cầm lấy."
Gã Quỷ ngây người ra, trước mặt gã là hai trăm đồng.
"Trời lạnh rồi, mua cho con trai anh đôi giày." Phương Mộc hất hàm

về phía Dương Dương, cậu bé đang đứng ngay gần đó, "Anh xem, hở hết
cả ngón chân ra rồi."

Gã Quỷ lưỡng lự giây lát, cuối cùng vẫn đưa tay cầm lấy tiền, mặt gã

lộ vẻ bối rối, dường như định đi nhưng lại muốn nán lại.

"Đi đi!" Phương Mộc nhìn ra chỗ khác, khoát tay, "Con trai anh đang

đợi kia kìa."

Gã Quỷ đứng thêm mấy giây, gã mấp máy môi, nắm chặt lấy mấy tờ

tiền trong tay, vẻ như quyết tâm lắm, rồi nói khẽ:

"Cảnh sát Phương?"
"Gì thế?"
"Thời gian trước, có người thấy tay họ Đinh đến Bách Hâm Dục

Cung, sau đó thì không thấy hắn đi ra nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.