SÔNG NGẦM - Trang 185

đến Hình Na.

"Không phải báo cảnh sát à?"
"Không cần." Phương Mộc lắc đầu, "Chị giúp em kê một ít thuốc cho

cháu bé."

Dương Mẫn gật đầu, "Tổn thương sinh lý không quá nghiêm trọng,

nhưng hiện giờ chắc chắn cháu bé này có vấn đề nghiêm trọng về tâm lý."

"Em hiểu rồi." Phương Mộc thở dài, "Cảm ơn chị!"
Dương Mẫn khẽ lau nước mắt, đứng dậy đi ra quầy thuốc, vừa đi được

mấy bước, lại quay lại.

"Phương Mộc!"
Phương Mộc ngẩng đầu lên, thấy gương mặt Dương Mẫn đã ướt đẫm

nước mắt.

"Cho dù là kẻ làm hại cháu bé này là ai, "Dương Mẫn nghẹn ngào,

giọng chị lạc đi, "Tuyệt đối, tuyệt đối đừng để nó trốn thoát."

Khi Phương Mộc về đến trụ sở Công an thành phố, đã là hai giờ chiều.

Mặc dù trong lòng đang rất bực, nhưng chưa kịp hỏi xem Phương Mộc đi
đâu, Biên Bình đã hoảng hồn vì bộ dạng của Phương Mộc.

"Cậu… đi đánh nhau ở đâu về hả?" Biên Bình nhìn những vết thương

trên mặt Phương Mộc, nhất là mấy vết bỏng do lửa thiêu, "Rốt cuộc là cậu
đã đi làm gì?"

"Không sao đâu." Phương Mộc không muốn giải thích tỉ mỉ, anh quay

người đi sang phòng trưởng công an.

Vị trưởng công an đã xả xong cơn giận, không còn tâm trạng để phê

bình Phương Mộc, ông chỉ hỏi qua loa vài câu rồi để Phương Mộc đi. Sau
khi ra khỏi phòng ông, Phương Mộc đi luôn sang phòng Hồ sơ để kiểm tra
thông tin về những người dân mất tích.

Từ hôm qua đến giờ, cô bé không hề nói câu nào, thứ duy nhất được

cô bé chú ý đến là đồ ăn. Mỗi khi đồ ăn xuất hiện bên mình, như thể có sức
mạnh thần kì, dù đang ngủ rất say, cô bé cũng lập tức bật dậy ăn lấy ăn để,
ăn xong lại leo lên giường ngủ thiếp đi. Ngoài ra, cô bé không hề nói
chuyện với Phương Mộc, thậm chí cũng không hề nhìn vào mắt anh.
Phương Mộc không có cách nào xác định được thân phận của cô bé, chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.