SÔNG NGẦM - Trang 261

mày nhìn vết thương trên mặt Phương Mộc, rồi sửa lại tấm ảnh mấy lần
theo ý người quen của Phương Mộc.

Ra khỏi phân cục Công an, Tiêu Vọng hỏi: "Về Sở Công an thành phố,

hay về nhà?"

"Chả về đâu cả." Phương Mộc lôi tiền mặt trong túi áo ra đếm, "Tôi đi

mua cái điện thoại di động."

"Điện thoại cũ đâu?"
"Mất rồi." Phương Mộc không muốn nói nhiều.
"Trời ạ, thảo nào." Tiêu Vọng đạp chân ga, "Gọi cho cậu từ sáng sớm,

tắt máy suốt."

Trước khi mua điện thoại di động, Phương Mộc đến công ty điện tín

làm lại sim điện thoại trước, sau đó cùng Tiêu Vọng đến cửa hàng điện
thoại. Chọn xong điện thoại di động, Phương Mộc đi nộp tiền, lúc cầm tờ
hóa đơn thanh toán về, anh thấy Tiêu Vọng đang cau mày săm soi thử chiếc
điện thoại di động mới.

"Sao lại mua cái giống hệt điện thoại di động cũ thế?" Tiêu Vọng bĩu

môi, "Thiếu tiền à? Tôi có đây."

"Đúng là thiếu tiền, ha ha." Phương Mộc lắp sim vào máy, "Mới cả

dùng quen rồi, không muốn thay."

"Cậu đúng là, dùng điện thoại cũ, súng 54." Tiêu Vọng mỉm cười,

"Chả theo kịp tiến bộ của thời đại tí nào cả."

Lúc ra khỏi cửa hàng, trời đã gần tối. Phương Mộc ngồi trên xe ngắm

chiếc điện thoại di động mới, chốc chốc lại ngây người ra.

Hai tấm ảnh mà Lục Hải Thao gửi cho mình mặc dù mờ, nhưng nếu

mang được về, để phòng kĩ thuật xử lý, có lẽ sẽ biết được Lục Hải Thao rốt
cuộc đã nhìn thấy gì. Có điều, bây giờ nghĩ đến những điều này đã không
còn ý nghĩa gì nữa.

Tiêu Vọng thấy vẻ mặt u ám của Phương Mộc, ngẫm nghĩ rồi hỏi khẽ:

"Uống vài chén không?"

Phương Mộc cũng muốn giải tỏa tâm trạng nặng nề, khẽ cười:

"Được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.