SÔNG NGẦM - Trang 270

Phương Mộc biết hắn đang nghĩ gì, lần trước đã mất đi của quý của

đàn ông, nếu lần này còn nói nhiều, có lẽ sẽ mất đầu.

Làm thế nào để bắt hắn mở miệng đây?
Phương Mộc đang nghĩ cách, thì Cảnh Húc đột nhiên lên tiếng.
"Tại sao anh lại giúp tôi?"
Phương Mộc bị hỏi đột ngột, không kịp nghĩ nhiều, bèn trả lời qua

quýt: "Tôi là cảnh sát."

"Cảnh sát, ha ha." Cảnh Húc cười nhạt mấy tiếng, "Cái tay họ Trịnh ấy

cũng là. Anh tốt hơn bọn họ tí đấy."

"Họ cũng là cảnh sát." Phương Mộc lạnh lùng đáp lời, "Tất nhiên, trừ

vụ băng video giả ra."

"Việc đó bọn họ làm không sai." Cảnh Húc bỗng nghiêng người ra

trước, ánh mắt sắc lạnh, "Cuốn băng video đó thực ra là có thật."

Phương Mộc trân trối nhìn Cảnh Húc đến nửa giây, rồi khẽ hỏi: "Anh

nói gì?"

"Ý tôi là, nội dung cuốn băng video đó thực ra là có thật." Vẻ mặt

Cảnh Húc trở nên nghiêm túc, "Ba tay cảnh sát đó rất thông minh, bọn họ
gần như đã làm lại được toàn bộ tình tiết hôm xảy ra vụ án."

"Tại sao anh biết được tình hình hôm đó?" Phương Mộc thở gấp,

"Hôm đó hệ thống camera giám sát không bị tắt, đúng không?"

"Sếp bảo tôi tắt đi, nhưng tôi đã không tắt." Cảnh Húc đột nhiên cười,

"Không chỉ băng video ngày hôm đó, còn rất nhiều băng video của người
khác."

"Hả?" Phương Mộc càng ngạc nhiên hơn, "Còn của ai nữa?"
"Thực ra khách sạn Thành Loan là một địa điểm tốt, rất nhiều phòng

đều dùng để chuẩn bị cho khách của sếp." Nét mặt Cảnh Húc dần trở nên
lạnh lùng, "Những phòng đó đều có lắp camera, ghi lại toàn bộ những việc
hay ho của đám khách đó, sau này sẽ trở thành quân bài có ích trong tay."
Hắn cười khoái trá, "Tôi đã tự sao lại một bộ. Tạo cho mình một con đường
sống lúc cần thiết."

Phương Mộc nhớ ra tay quản lý tầng từng nói khách sạn Thành Loan

có những căn phòng "không hề kém khách sạn năm sao".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.