SÔNG NGẦM - Trang 280

Sau khi chặt đứt ngón tay Cảnh Húc, hung thủ còn lần lượt nhét tăm

vào từng ngón tay.

"Ép cung." Tiêu Vọng đã đứng sau lưng Phương Mộc từ lúc nào, anh

ta cẩn thận rút chiếc tăm đó lên xem rồi lại nhét lại như cũ, "Chuyện hôm
đó, cậu có kể với ai khác nữa không?"

"Không." Phương Mộc lắc đầu.
"Hung thủ đang tìm thứ gì đó." Phương Mộc đăm chiêu nhìn xác Cảnh

Húc, "Có lẽ là những cuốn băng video mà hắn từng nói với cậu."

Mặt Phương Mộc tái xám, anh hất xác Cảnh Húc xuống rồi đi luôn

vào phòng ngủ tìm kiếm.

"Đừng mất công nữa." Tiêu Vọng hất hàm về phía xác Cảnh Húc,

"Loại người này, không chịu đựng được bao lâu đâu. Ba ngón tay chắc
chắn là phun ra ngay, nếu không thì chừa lại hai ngón làm gì."

Phương Mộc dừng chân, nghiêng người tựa vào khung cửa, anh cảm

thấy mệt mỏi rã rời. Tiêu Vọng nói đúng, những cuốn băng video đó chắn
chắn đã không còn.

"Đến giúp cái nào." Tiêu Vọng nhặt một chiếc khăn mặt lên, lau đi lau

lại cái thông tắc bồn cầu, "Lau sạch những thứ chúng ta đã động vào, trên
nền nhà nữa. Đừng có để lại dấu vết chứng tỏ chúng ta đã đến hiện trường."

Mười lăm phút sau, Tiêu Vọng và Phương Mộc đã lái xe đến một chỗ

vắng vẻ không có người. Tiêu Vọng nhìn xung quanh, rồi nhúng chiếc khăn
mặt vào trong thùng xăng, sau đó châm lửa đốt.

Phương Mộc ngồi yên lặng trong xe, nhìn chiếc khăn mặt biến thành

một đống tro đen, chút hy vọng vừa lóe lên cũng giống như vậy, tro bay lửa
tàn.

Tiêu Vọng quay vào trong xe, ném cho Phương Mộc một điếu thuốc

lá, tự mình châm một điếu, rồi chăm chú nhìn Phương Mộc đang thẫn thờ.
Mấy phút sau, Tiêu Vọng lên tiếng hỏi: "Thằng ôn này đã chết hơn hai tư
tiếng đồng hồ rồi, hôm xảy ra chuyện, cậu không gọi điện thoại cho nó
chứ?"

"Không." Giọng Phương Mộc khàn đi.
"Còn hôm nay, gọi tất cả mấy lần?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.